Ăn xong bánh gatô, Ôn Du Du lấy điện thoại di động ra,
"Tiểu Sư, chúng ta thêm wechat đi."
Lâm Sư đứng lên, lấy điện thoại bên cạnh máy tính.
Ôn Du Du quét code QR của hắn, hiện lên một tài khoản không có ảnh đại diện, biệt danh là một dấu chấm tròn.
Nếu không phải hiểu rõ Lâm Sư, Ôn Du Du sẽ cho là hắn cố ý dùng nick phụ kết bạn với cô.
"Được rồi."
Sau khi thêm vào mục bạn tốt, Ôn Du Du gửi cho hắn cái biểu cảm đáng yêu.
Lâm Sư thấy nhưng không trả lời.
Sau đó Ôn Du Du liền trở về phòng của mình.
Cuối tuần trôi qua rất nhanh, lại đến thứ hai, Ôn Du Du phải đến trường.
"Tôi đi đây, bái bai Tiểu Sư."
Ôn Du Du đeo cặp lên, hướng về phía Lâm Sư trước bàn ăn phất phất tay, sau đó liền đi ra ngoài.
Lâm Sư để tay xuống, lăng lăng nhìn cái bàn, ánh mắt có chút trống rỗng.
Dì Lưu thấy hắn chỉ ăn một mẩu bánh mì nướng nhỏ liền khuyên hắn ăn thêm một chút.
Lâm Sư không muốn ăn, trầm mặc lên lầu, đem mình nhốt trong phòng.
Bình thường hắn cũng không chơi điện thoại, hôm nay lại không bỏ điện thoại xuống được.
Đợi rất lâu nhưng vẫn như cũ không có tin nhắn.
Hắn ấn mở khung chat có biệt danh là "Thảnh thơi".
Khung chat trống rỗng, chỉ có một biểu cảm của con mèo một mực lặp lại động tác vẫy tay chào hỏi.
Lâm Sư nhìn chằm chằm con mèo kia rất lâu.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, ánh sáng trong mắt của hắn dần dần tiêu tán, bờ môi nhấp thành một đường thẳng.
Hắn không biết mình đây là bị thế nào.
Bên kia, lúc Ôn Du Du tới trường, hình như tất cả mọi người đang thảo luận về kỳ thi tháng lần trước.
"Ai nha, toán cùng lập trình đều thật là khó, tôi lần này khẳng định lại thi rớt."
"Tôi về nhà cũng không dám nói với cha mẹ về kỳ thi, hi vọng sau khi có điểm lão sư sẽ không thông báo cho phụ huynh."
Trong lớp bên cạnh mấy học bá đều có một vòng người vây quanh.
"Tuyết Nhi, cậu lần thi này thế nào?" Dương Oánh Oánh hỏi.
"Không hề tốt gì, lần này tôi không ôn tập, mấy bài khó đều không giải ra, lần này chắc chắn thi không vào top 10 lớp được." Lục Tuyết buồn rầu nói.
Đồng Vũ Gia ở bên cạnh nghe, nhíu nhíu mày, không đáp lời.
Lúc trước mỗi lần thi xong Lục Tuyết đều nói như vậy nhưng cuối cùng lần nào chẳng phải đều nằm trong top 5? Lúc này Đồng Vũ Gia thi chẳng tốt mấy, tâm tình vốn đã không tốt, nghe Lục Tuyết nói vậy tâm tình càng là có một chút bực bội, cực kỳ khó chịu.
"Nam ca, tôi đã hỏi Trương Thiệu, cậu ta bài cuối môn lập trình không giải được, top 1 chắc chắn là cậu rồi"
Lương Cảnh Nam khóe miệng đầy ý cười tự tin, ngoài miệng lại nói:
"Tôi các môn khác thi cũng không tốt lắm, biết làm cũng không kịp viết."
"Nam ca, cậu cũng đừng khiêm tốn, nói thẳng đi, lần này có thể cách thứ hai bao nhiêu điểm?"
Lương Cảnh Nam nghĩ nghĩ,
"Nếu người khác không phát huy tốt, tôi đoán có thể cách hơn hai mươi điểm đi."
"Nam ca thật khủng bố."
Ôn Du Du đi qua đám người náo nhiệt, đi đến nơi hẻo lánh trong lớp ngồi xuống, lẳng lặng nghe Lục Tuyết cùng Lương Cảnh Nam tỏ vẻ.
Không thể không nói, hai người bọn họ làm nam nữ chính trong sách thật rất xứng đôi.
Cho nên bọn họ nhanh nhanh xác lập quan hệ đi, đừng gây tai họa cho người khác.
Chuông vào học rốt cục vang lên.
Các bạn học đều về tới chỗ ngồi của mình.
Lão Vương một mặt vui mừng đi trên bục giảng, nâng mắt kính nói:
"Bài thi tháng lần này đã chấm xong, top 1 kỳ thi thuộc về lớp chúng ta.
Trong đó có một bạn học tiến bộ rất lớn, đặc biệt rất đáng khen ngợi."
Nói, ông nhìn về hướng Ôn Du Du.
Bởi vì Ôn Du Du cùng người nào đó đều ngồi ở bên trái phòng học cho nên cái nhìn này của Vương lão sư khiến người nào đó hiểu lầm.
Những người khác ở bên cạnh xì xào bàn tán, thảo luận chủ nhiệm lớp đang nói ai.
"Top 1 chắc chắn là Lương Cảnh Nam."
"Cái này cần cậu nói? Cũng không biết chủ nhiệm lớp muốn khen ngợi ai."
Lục Tuyết cảm giác được chủ nhiệm lớp vừa rồi giống như nhìn thoáng qua chỗ cô ta.
Trái tim của cô ta không khống chế được mà đập nhanh.
Người mà chủ nhiệm lớp muốn khen ngợi chắc là cô ta đúng không?
Người ngồi trước Lương Cảnh Nam quay xuống nói:
"Top 1 khẳng định là Nam ca, cái này không cần thảo luận, cũng không biết người chủ nhiệm lớp lần này muốn khen ngợi là ai."
Lương Cảnh Nam thờ ơ chuyển bút, biểu hiện được không quan tâm hơn thua, chỉ có trong mắt bại lộ chán thật sự mừng rỡ của cậu ta.
Chủ nhiệm lớp nói top 1 trong lớp chúng ta, trong lớp người có tư cách cạnh tranh top 1 nhất cùng cậu ta chính là Trương Thiệu.
Trương Thiệu lần này môn lập trình hình như không thi tốt, mà chính cậu ta năm môn phát huy đều rất tốt.
Top 1 là ai căn bản không cần phải nói.
Chủ nhiệm lớp sau khi khơi lên lòng