Hôn đến trời đất tối tăm, anh không có kinh nghiệm, không hề có quy luật, chỉ có thể ở trong miệng cô đòi lấy.
Lúc buông ra, môi cô vừa đỏ vừa sưng, mặt trên sáng lấp lánh, tất cả đều là nước miếng.
Hứa Nghiên Bách phục hồi tinh thần lại, anh dùng ngón cái lau môi giúp cô, giọng nói khàn khàn khá kỳ cục, “Xin lỗi, anh hôn… quá nặng? ”
Trái tim Lâm Thanh Diệu đập loạn xạ, miệng nóng bỏng, đau nhức tê dại, vừa rồi anh hôn thật sự là nặng đấy, mặt cô nóng đến mức sắp thành một khối bàn ủi.
Nghe nói như vậy, cô cũng không biết trả lời thế nào.
Cô cảm thấy thân thể anh rất nóng, giống như lửa đốt, theo bản năng đẩy anh ra, lui về phía sau một bước, cúi đầu không dám nhìn anh, “Cái đó… còn… không sao đâu.
Chỉ là… Bây giờ đã muộn, em đi ngủ trước.
”
“Được, chúc ngủ ngon.” Giọng anh run rẩy.
Lâm Thanh Diệu vội vàng trở về phòng, đóng cửa lại, trái tim vẫn đang đập điên cuồng, cô nhào tới trên giường lăn vài vòng, cô che miệng bị anh hôn sưng lên, xấu hổ đến mức vùi mặt vào trong chăn, thì ra yêu đương là loại cảm giác này, bị người hôn thì ra sảng khoái như vậy, Lâm Thanh Diệu thực sự là cực kỳ thích loại cảm giác này.
Hứa Nghiên Bách ở trên ban công hứng gió hồi lâu, một lúc lâu sau tâm tình cũng không bình phục, Hứa Nghiên Bách thở một hơi thật dài, tới tới lui lui mở tủ lạnh ra, rót vài ly nước đá.
Sau đó lại trở về phòng, đến gần phòng tắm mở nước lạnh tắm rửa, rất nhanh liền có trận âm thanh ái muội hỗn tạp hoà trong tiếng nước, theo tiếng rên của anh rồi chấm dứt, Hứa Nghiên Bách tắm rửa xong trở về phòng, thân thể dài cộp nằm trên giường.
Có một loại cảm giác không quá chân thật, anh và Lâm Thanh Diệu… Anh thì thầm.
Sao lại mềm mại như vậy, hôn một cái là có phản ứng, may mà không bị cô phát hiện.
Cả thể xác lẫn tinh thần Hứa Nghiên Bách đều ở trong trạng thái tiêm máu gà, cái này cũng không thể trách anh, đàn ông tinh lực tràn đầy mà, vừa bị kích thích liền không thu lại được, cơ hồ cả đêm không ngủ, sáng hôm sau đã dậy sớm đi bơi.
Tập thể dục là cách duy nhất anh có thể nghĩ đến để phát tiết.
Sau khi Lâm Thanh Diệu rời giường không nhìn thấy Hứa Nghiên Bách, bình thường anh đều dậy trước cô, cô tìm một vòng mới nhìn thấy người đàn ông ở hồ bơi, còn chưa nói, anh bơi rất tốt, dáng người cường tráng, giống như cá bay vậy.
Lâm Thanh Diệu dùng ánh mắt thưởng thức, chân cũng không nhàn rỗi, đã tự động đi đến bên hồ bơi.
Hứa Nghiên Bách bơi hai vòng mới dừng lại, anh nhìn thấy Lâm Thanh Diệu đứng bên hồ bơi, tháo kính bơi xuống, hỏi: “Sao lại dậy sớm như vậy? ”
“Ngủ không được, còn anh thì sao, sao lại bơi sớm như vậy?”
“Anh cũng không ngủ được.”
Anh nói rất tự nhiên, nhưng Lâm Thanh Diệu không hiểu sao lại bị dẫn đến hồi ức tối hôm qua, cô là vì nụ hôn tối hôm qua mới không ngủ được, anh cũng vậy?
Nghĩ đến nụ hôn đó… Lâm Thanh Diệu vội vàng lắc đầu, đừng nghĩ đừng nghĩ, quá độc!!
Hứa Nghiên Bách đi ra khỏi hồ bơi, anh cầm khăn tắm, vừa đi vừa lau tóc.
Trên người anh chỉ mặc một cái quần bơi, vai rộng eo gầy, dáng người bơi lội lâu dài, cơ bắp đều có một loại mỹ cảm, cánh tay và đùi nhìn rất rắn chắc có lực, cơ ngực đầy đặn có độ, cơ bụng và đường nhân ngư đều rất rõ ràng.
Lâm Thanh Diệu cũng không dám nhìn xuống nữa, anh đi thẳng tới, thậm chí còn có thể cảm giác được trên người anh mang theo một cỗ nhiệt khí đánh về phía cô, còn có cả một loại hormone.
Lâm Thanh Diệu cảm thấy hô hấp cũng không ổn định, vội vàng cúi đầu.
Hứa Nghiên Bách đi tới trước mặt cô, nước trên người đã được lau sạch sẽ, khăn tắm được anh quấn ở thắt lưng, Lâm Thanh Diệu hơi giương mắt liền nhìn thấy ngực anh gần ngay trước mắt, cơ ngực đầy đặn, nhìn qua vừa rắn chắc lại vừa có độ đàn hồi.
Một cơ ngực rắn chắc như vậy, người ta nhìn liền muốn dựa vào.
Lâm Thanh Diệu giấu hai tay, cúi đầu, thỉnh thoảng đá chân phải một cái, Hứa Nghiên Bách nhìn động tác nhỏ của cô, cảm thấy rất đáng yêu.
“Muốn bơi không?” Anh hỏi.
Lâm Thanh Diệu lắc đầu, “Không, sợ nước.
”
“Biết rồi sẽ không sợ nữa.”
Lâm Thanh Diệu ngẩng đầu nhìn anh, “Anh muốn dạy em sao? ”
“Không phải anh dạy em thì còn có thể là ai?”
Giọng điệu đương nhiên lại mang theo chút bá đạo, trái tim đập loạn xạ.
Đừng nói đến cô gái chưa từng yêu sẽ ngượng ngùng khi đối mặt với mối tình đầu, cô lại dễ dàng bị anh nói một câu đơn giản như vậy.
“Chờ anh có thời gian rồi dạy em, em đi vào trước.”
Cô xoay người muốn đi, nhưng không biết có phải khi đối mặt với anh quá khẩn trương nên đứng không vững hay không, trượt chân một cái, thân thể nghiêng sang bên cạnh, cũng may một cánh tay đúng lúc từ phía sau ôm tới rồi ổn định cô.
Cánh tay anh hơi dùng sức, lưng cô đụng vào ngực anh, trên người cô mặc váy ngủ kết cấu mỏng manh, trên người anh lại không mặc quần áo, nhiệt độ cơ thể ấm áp thoáng cái liền xuyên qua quần áo truyền tới.
Lâm Thanh Diệu khẩn trương đến mức không dám động chút nào, lại nghe phía sau truyền đến giọng của Hứa Nghiên Bách, “Đi đường cũng đi không vững? ”
Giọng điệu hơi trách, nói xong điều chỉnh tư thế một chút, bàn tay ôm eo cô chuyển lên ôm lưng cô, tay kia ôm lấy chân cô, trực tiếp ôm ngang cô.
Lâm Thanh Diệu hít một hơi, theo bản năng ôm lấy cổ anh.
Đây là… ôm công chúa!!!
Tim đập loạn xạ, trên mặt cũng đỏ ửng, bị anh ôm lấy một hồi lâu cô mới lấy lại tinh thần, sau đó cúi đầu liền nhìn thấy ngực gần trong gang tấc, Lâm Thanh Diệu liền ra vẻ tự nhiên dựa vào.
Ha ha, dựa vào, dựa vào, cơ ngực bạn rai no đủ mà.
Thật sự siêu đàn hồi, mà vừa bơi xong, trên da trơn trượt, Lâm Thanh Diệu híp mắt mỉm cười, thật sự là quá thỏa mãn.
Hứa Nghiên Bách ôm cô vào phòng khách, đặt cô lên sofa, dặn dò cô: “Anh đi tắm một chút, cơm được rồi, em ăn trước.
”
Lâm Thanh Diệu gật đầu, giống như một học sinh ngoan ngoãn nghe lời.
Đợi sau khi Hứa Nghiên Bách rời đi, Lâm Thanh Diệu lập tức ngã nhào xuống sô pha, được anh ôm công chúa nha, loại cảnh tượng chỉ nhìn thấy trên TV này lại xảy ra trên người cô, không cần nói thật sự quá lãng mạn, bạn trai cô đúng là bạn trai cô, ôm cô rất thoải mái, quả thực cứ như ôm bạn nhỏ vậy.
Bữa sáng đã chuẩn bị xong, Lâm Thanh Diệu cũng không ăn trước, chờ Hứa Nghiên Bách rồi ăn cùng nhau, cơm nước xong Hứa Nghiên Bách nói với cô: “Hôm nay em tạm thời không đi học, anh sợ Tưởng Thiên Du không chết tâm.
”
Lâm Thanh Diệu ngoan ngoãn gật đầu, “Được.
”
Nghe anh, nghe anh, tất cả đều nghe anh.
Hứa Nghiên Bách thay áo sơ mi rồi ra ngoài, áo sơ mi của anh cũng không phải là loại hình kinh doanh chính thức, liếc mắt một cái biết vô cùng nghiêm túc, thuộc loại phong cách giản dị, mà cũng rất chỉnh sửa dáng người, ví dụ như cái này, màu xanh đậm, phiên bản rộng thùng thình, chỗ vạt áo đâm vào một góc, nhìn có vẻ vừa nghiêm túc lại làm cho người ta có một loại cảm giác phóng đãng không kiềm chế được.
Thứ Lâm Thanh Diệu không quá hài lòng chính là cổ áo sơ mi, mở ra một cổ áo V, phía trên cổ chữ V không có nút, thiết kế thuần khiết, Lâm Thanh Diệu nhìn xương quai xanh và ngực lộ ra, tao nhã tao khí, không biết sẽ hấp dẫn chú ý của biết bao tiểu yêu tinh khác, rất muốn anh đi thay một cái.
Hứa Nghiên Bách vừa nói chuyện với cô vừa cài nút áo trên cổ tay, động tác đơn giản như vậy, cô cũng cảm thấy anh rất gợi cảm.
Cài nút xong, Hứa Nghiên Bách đi tới trước mặt cô nói: “Anh đi nhé? ”
Nói là nói như vậy, nói xong lại không sốt ruột đi, thật ra Hứa Nghiên Bách là muốn tới ôm người, nhưng lại sợ mình liều lĩnh quá, tuy rằng tối hôm qua từng có một lần hôn hỗn loạn, nhưng nói cho cùng bọn họ cũng vừa mới bên nhau không bao lâu.
Đối mặt với người phụ nữ mình yêu nhiều năm vừa mới dỗ được đến bên cạnh, anh luôn có vẻ cẩn thận.
Lâm Thanh Diệu gật đầu.
Hứa Nghiên Bách giơ tay lên muốn ôm một chút, đối mặt với cảm giác khẩn trương với sự dồn dập của cô, khiến anh có vẻ rất không tự nhiên, anh sợ động tác của mình quá ngốc, mất mặt, cuối cùng lại buông tay xuống.
Buông tha ý tưởng ôm cô một câis, anh đang muốn xoay người, nhưng cô lại nhào tới ôm lấy anh, nhón chân hôn lên cằm anh một cái, cô buông anh ra, rời khỏi vài bước, giấu hai tay nói: “Đi đường cẩn thận, em đi vào ôn tập.
”
Cô giống như làm xong chuyện xấu vội vàng chạy thoát, Hứa Nghiên Bách lại sững sờ ở đó nửa ngày không lấy lại tinh thần, trên người còn dính nhiệt độ của cô, trên cằm nóng bỏng, mềm nhũn, là nơi cô hôn qua.
Hứa Nghiên Bách ngồi trên xe còn đang hồi tưởng lại cái ôm và nụ hôn của cô, cảm giác càng ngày càng rõ ràng là đang yêu đương với cô.
Hứa Nghiên Bách tựa đầu vào ghế ngồi, nhếch khóe miệng cười rộ lên.
Hứa Nghiên Bách được bạn gái tặng nụ hôn, ôm hôn, tâm trạng tốt đẹp lại vì buổi chiều nhận được thư từ chức của Mã Thiên Hùng rồi chấm dứt.
Không chỉ có anh, mấy vị giám đốc có tiếng nói khác của Thanh Qua cũng nhận được.
Ánh mắt Hứa Nghiên Bách híp lại, Mã Thiên Hùng này muốn chơi trò gì? Anh tìm Trương Dịch vào phân phó: “Cậu đi xem Thanh Qua bên kia xảy ra chuyện gì.
”
Hiệu suất làm việc của Trương Dịch rất nhanh, qua khoảng một giờ liền nói qua nói lại, “Hứa tổng, Thanh Qua bên kia giờ rất loạn, không chỉ Mã Thiên Hùng từ chức tổng giám đốc Thanh Qua, mấy cán bộ kỹ thuật dưới tay anh ta cũng từ chức cùng nhau.
”
Thanh Qua chính là tâm huyết của Mã Thiên Hùng, cứ như vậy từ chức, anh ta cam tâm sao? Hứa Nghiên Bách cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy, anh lại hỏi: “Còn nữa không? ”
“Tôi tra được