Phần 12Trong công ty giờ đang tích cực lan truyền, sếp bỏ ra 8000 tệ mua một con thỏ, buổi trưa mấy ngày nay căn tin của công ty cũng thuận theo tình hình thường xuyên làm ra vài món từ thỏ, thỏ ăn lạnh, đầu thỏ tê cay, thịt thỏ xào…“Đúng vậy.
” Lâm Du gật đầu: “Tiên sinh…… Có thể chứ?”Ông Ngô nhanh nhẹn tiếp lời: “Chỗ đó ở ngay gần đây, không tốn nhiều thời gian, ông chủ, chúng ta đi?”Phó Thời Văn ngước mắt nhìn lướt qua ông Ngô, tầm mắt dừng lại ở trên gương mặt mong chờ của thiếu niên, nhàn nhạt đáp ứng một câu: “Được.
”“Thật tốt quá.
”Lâm Du cảm kích liếc mắt nhìn ông Ngô một cái: “Bác Ngô, làm phiền bác rồi.
”“Không phiền không phiền, một chút cũng không phiền.
” Lão Ngô khởi động động cơ, vui vẻ cười hớn hở.
Xe dừng ở trước cửa hàng thú cưng.
Lâm Du hỏi: “Tiên sinh, anh có muốn vào cùng không?”“Cậu chủ, tôi ở chỗ này chờ hai người.
” Lão Ngô lập tức trả lời.
Phó Thời Văn lạnh lùng liếc mắt nhìn ông Ngô một cái, ông Ngô liền ngậm miệng lại.
“Nếu tiên sinh không muốn đi, em vào đây một lát liền sẽ nhanh chóng quay lại.
” Lâm Du bước xuống xe.
Cậu không dám để Phó Thời Văn đợi lâu, vì vậy nhỏ nhẹ đẩy cửa xe ra.
Phía trước có người đi tới, lúc này Lâm Du bước lùi về sau, thiếu chút nữa đụng vào một người.
“Ngại quá.
” Lâm Du quay đầu lại xin lỗi, ngẩng đầu lên, vui mừng phát hiện người đó là Phó Thời Văn.
Đôi mắt thỏ con sáng lên: “Tiên sinh, sao anh lại tới đây.
”“Đi vào nhìn thử.
” Phó Thời Văn vẻ mặt vô cảm nói.
Lâm Du gãi gãi đầu.
Cùng tiên sinh đi mua sắm, cũng là một trải nghiệm mới mẻ, tuy rằng đây chỉ là mua sắm trong cửa hàng thú cưng.
Cửa hàng rất lớn, bước vào chính là khu của loài thú cưng sống dưới nước, Lâm Du đẩy xe đi trước, Phó Thời Văn đứng ở phía sau.
Hướng dẫn viên mua sắm chạy ra đón, nhiệt tình hỏi: “Xin chào, cho hỏi hai người cần gì?”“Chúng tôi có nuôi một con thỏ, muốn mua một ổ nằm và đồ ăn cho thỏ.
”Hướng dẫn viên mua sắm hỏi: “Hai người là lần đầu tiên nuôi sao?”“Phải.
” Lâm Du gật gật đầu.
“Tôi gợi ý cho hai người cái lồng sắt này, là hàng nhập khẩu, nằm rất thoải mái, bên trong có đệm, sẽ không làm chân thỏ bị thương.
”Lâm Du nhìn giá một chút, gần 3000 tệ, có hơi mắc.
“Còn cái nào khác không?”“Có loại này cậu xem được không? Cái này thì giá rẻ, chỉ hơn 200 tệ.
” Giọng nói của hướng dẫn viên mua sắm lạnh đi không ít.
Cô ta liếc mắt nhìn Phó Thời Văn bên cạnh Lâm Du, một thân âu phục nhìn liền biết là hàng xa xỉ, bộ dạng không giống như cỡ mức giá đó cũng không trả nổi.
Ánh mắt hướng dẫn viên khinh thường đảo qua người Phó Thời Văn, có tiền cho bản thân mua bộ âu phục đắt đỏ như vậy, lại không chịu chi tiền mua cho thú cưng một cái lồng tốt.
“Nuôi thú cưng rất tốn tiền, nếu không thể cho thú cưng những thứ tốt nhất, thì đừng nên nuôi thú cưng, làm hư bọn chúng.
”Phó Thời Văn nghe ra giọng điệu khác lạ của hướng dẫn viên, hơi hơi nhíu mày, lại nhìn thấy thỏ con còn rất có hứng thú mà nhìn qua cái lồng sắt khác.
“Lâm Du.
” Phó Thời Văn gọi Lâm Du lại.
“Vâng? Tiên sinh làm sao vậy?”Thiếu niên quay đầu lại, hưng phấn nói với Phó Thời Văn: “Tiên sinh, anh xem cái lồng sắt này thế nào, giá cả thích hợp, ngoại hình cũng không tồi, bên trong cũng có cái đệm, không chỉ có rất lớn, sờ vào cũng thật thoải mái.
”Lâm Du nhìn trúng một lồng sắt thỏ khoảng hơn 700 tệ, giá cả trong phạm vi cậu mua được, thoạt nhìn cũng không tệ lắm.
Hướng dẫn viên xem xét liếc mắt nhìn cái lồng sắt mà Lâm Du nhìn trúng, “Xin lỗi a, tiên sinh, cái này gắn mác sai rồi, nguyên giá là hơn 7000 tệ.
”Lâm Du thu tay trở về.
Quá mắc.
Ánh mắt Phó Thời Văn lạnh lùng nhìn lướt qua hướng dẫn viên, nói với Lâm Du: “Mua cái này đi.
”“Tiên sinh, ngài xác định muốn mua cái này, hơn 7000 tệ?” Hướng dẫn viên dùng giọng điệu hoài nghi nói lại một lần.
Phó Thời Văn lạnh lùng nhìn cô ta một cái: “Như thế nào, cô cảm thấy tôi mua không nổi?”“Đương nhiên là không phải.
” Hướng dẫn viên lập tức thay gương mặt tươi cười: “Thưa tiên sinh, ngài tính tiền ở bên này.
”Trên người Lâm Du không có nhiều tiền như vậy.
Tuy rằng Phó Thời Văn rất có tiền, nhưng sau khi kết hôn, Lâm Du chưa từng muốn tiêu một phân tiền của Phó Thời Văn.
Mà công việc của cậu, cơ bản là làm cũng không được bao nhiêu tiền, cho nên tiền tiết kiệm của Lâm Du không nhiều lắm.
“Tiên sinh, em không có nhiều tiền như vậy.
” Lâm Du thấy xấu hổ vì trong ví tiền rỗng tuếch.
Hướng dẫn viên cười nhạo, quả nhiên, phùng má giả làm người mập.
Phó Thời Văn nhìn thoáng qua Lâm Du: “Thẻ mà tôi đưa cho em đâu?”Anh nhớ rõ là có dặn dò trợ lý, mỗi tháng đều chuyển cho Lâm Du sinh hoạt phí.
Lâm Du vò đầu: “Tiền của tiên sinh em đều để dành, không có tiêu xài.
”Phó Thời Văn quả thực cũng bị Lâm Du làm phát cáu: “Cho em thì em cứ dùng.
”“Vâng.
” Lâm Du gật gật đầu.
Được rồi, Phó Thời Văn biết rõ cho dù anh có nói thế nào, Lâm Du cũng sẽ không tiêu bừa tiền của anh.
Giọng của hướng dẫn viên đã không còn kiên nhẫn: “Tiên sinh, nếu hai người mua không nổi liền nói, để tôi mang lồng trở về, cái lồng sắt này là hàng nhập khẩu từ nước ngoài, giá cả có hơi mắc một chút, bên này tôi gợi ý cho hai người đi xem hàng sản xuất trong nước, hàng nội địa cũng không kém hơn so với nhập khẩu từ nước ngoài, giá cả còn vừa phải.
”Phó Thời Văn lạnh lùng mà nhìn lướt qua hướng dẫn viên mua sắm: “Kêu cô tính tiền thì tính nhanh lên, nói nhảm nhiều như vậy.
”Hướng dẫn viên mua sắm nhún vai: “Tiên sinh, nếu như ngài nói là ngài xác định muốn mua, liền qua quầy thu ngân bên kia trả tiền, nhưng mà tiên sinh, tôi thật tình nhắc nhở ngài, cái lồng sắt này một khi đã sử dụng, thì không thể trả hàng.
”Cho dù Lâm Du có hơi trì độn, cũng cảm nhận được vị hướng dẫn viên mua sắm này đáy mắt mang ý tứ coi thường, cậu nhăn mày: “Thôi được rồi, chúng ta đi.
”Vẻ mặt của hướng dẫn viên mua sắm quả nhiên là thái độ đó.
“Tiên sinh, chúng ta đi thôi.
” Lâm Du nắm lấy tay Phó Thời Văn.
Phó Thời Văn hơi khó chịu hỏi: “Cứ như vậy được rồi? Không mua sao?”Móng tay Lâm Du nhẹ nhàng cào cào lên lòng bàn tay Phó Thời Văn.
Thỏ con chớp chớp mắt: “Tiên sinh, đối diện còn có một cửa hàng thú cưng, cô ta phục vụ thái độ kém như vậy, chúng ta không mua ở đây, không cho cô ta hưởng hoa hồng.
”Phó Thời Văn cảm thấy lòng bàn tay có chút ngứa.
“Vậy đi.
”Thời điểm đi ra, Phó Thời Văn nhìn thoáng qua thẻ công tác của hướng dẫn viên mua sắm.
Cửa hàng thú cưng đối diện quy mô nhỏ hơn, chị gái hướng dẫn viên mua sắm thực nhiệt tình, Lâm Du mua lồng sắt và đồ ăn cho thỏ, đặc biệt còn có người giúp bọn họ chuyển hàng đưa về đến nhà.
Thỏ con đổi sang chỗ ở mới không quen thuộc, thích trốn ở trong góc phòng, Lâm Du đem nó bế lên bỏ vào trong lồng, thả cho nó một nắm cỏ xa tiền tươi.
Bé thỏ con hít hà, miệng nhỏ ôm lấy cỏ bắt đầu ăn.
“Tiên sinh, mình đặt cho con thỏ một cái tên đi?”Phó Thời Văn ở trên sô pha xem TV, thuận miệng nói: “Kêu An An đi.
”Lâm Du quay đầu lại, vừa lúc nhìn đến gương mặt quen thuộc trong TV.
Tay cậu ngừng lại một chút, khóe miệng đang tươi cười trở nên cứng đờ.
“Tiên sinh…… Em muốn kêu nó là Chi Chi, có thể chứ?” Lâm Du cúi thấp đầu xuống, thấp giọng nói.
Phó Thời Văn gật gật đầu: “Cũng được, tùy em.
”Lâm Du cầm lấy một mảnh cỏ xa tiền đưa tới trước mặt bé thỏ con, thỏ con ngửi ngửi lòng bàn tay Lâm Du, cắn lấy mảnh cỏ xanh non.
Lâm Du sờ sờ lỗ tai thỏ con: “Chi chi, về sau em gọi là Chi Chi nha.
”An Trừng nhắn tin tới: “Phó tiên sinh, tôi diễn có tốt không? Tôi thấy kỹ thuật diễn của tôi thật kém cỏi.
”Phó Thời Văn bớt thời gian xem qua phim truyền hình mà An Trừng diễn phim.
Phó Thời Văn không có hứng thú xem TV, cho nên tua tiến độ nhìn trong chốc lát.
“Không kém, diễn rất đạt.
”Phó Thời Văn buông di động, quay đầu lại nhìn thấy thỏ con