Hạ Tùng Bách nhìn cô khó xử, cảm giác vừa bị cô làm cho nghẹn lời.Lúc Triệu Lan Hương đang muốn nói thêm điều gì đó, đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào.Hai người ở trong phòng đều giật mình vội vàng ngẩng đầu lên, Triệu Lan Hương thì lập tức ra khỏi phòng.Cô nhìn thấy chị Hạ đang vội vàng chạy về từ đằng xa, còn tam nha đang bị một bà thím xô đẩy, chỉ vào đầu mắng."Thằng hai nhà họ Hạ đâu, bảo nó đi ra đây! Chúng ta cùng phân xử.""Nó ăn gan hùm rồi à, dám đánh Thanh Sơn nhà tôi.""Nhanh bảo nó ra đây nói cho rõ, Khẩu Tử nhà tôi bây giờ cũng kêu đau cả người, có lẽ thời gian tới không làm được việc gì."Mấy người phụ nữ đứng trước cửa nhà họ Hạ mắng to, khí thế hung hăng tìm chị Hạ tính sổ.Chị Hạ sao có thể ngăn cản được trường hợp này, chị ta cuống quýt ngăn cản rồi vội vàng kéo em gái mình lại, sau đó vỗ tay cô bé một cái dùng tay ra hiệu ý bảo con bé nói chuyện."Bọn tôi không hiểu người điếc như cô nói gì, bảo thằng hai nhà cô ra đây." Một bà thím không kiên nhẫn nói.Có lẽ trong lòng bọn họ cũng biết, nhà họ Hạ vừa nghèo vừa rách, không có gì đáng giá để phí công diễn trò cả, ngay cả tiền bồi thường có lẽ cũng không trả được, bọn họ đến đây chính vì muốn xả giận, muốn kéo Hạ Tùng Bách ra, để đánh một trận cho hả giận mới thôi.
Phụ nữ nông thôn sức lực cũng không kém đàn ông, chuyện đánh nhau cũng không kém chút nào.Triệu Lan Hương lén lút kéo Tam Nha qua chỗ mình, rồi nhỏ giọng nói: "Đi tìm bí thư chi bộ đến đây, nói có người muốn đánh nhau ở nhà họ Hạ."Hạ Tam Nha ngây thơ gật đầu, rồi hấp tấp chạy ra ngoài.Triệu Lan Hương thì bước ra ngoài, cười híp mắt nói: "Giữa trưa, các thím đều cơm nước xong rồi ạ?"Trông thấy nữ thanh niên trí thức đến từ thành phố ăn mặc chỉnh tề xinh xắn, lại ăn nói nhỏ nhẹ, khiến lửa giận trong lòng bọn họ vơi bớt một chút, một bà thím hỏi cô: "Nữ đồng chí, cô có thấy thằng hai nhà họ Hạ ở đâu không?"Triệu Lan Hương lắc đầu hỏi: "Tôi nghe nói chồng các chị bị anh ta đánh, là ai bị thương?"Nghe thấy câu này, mấy người phụ nữ kia cho rằng nữ thanh niên trí thức này muốn minh oan cho bọn họ, cho nên bọn họ đềunhanh chóng nói ra tên tuổi người đàn ông nhà mình.Triệu Lan Hương thầm nhớ kỹ những cái tên này, Chu Gia Trân nói cô ấy quen biết hết người trong thôn Hà Tử này, Triệu Lan Hương mới đến vài hôm cũng nhớ kỹ được những người trong đại đội này rồi.Trong số những người bọn họ vừa nói không có Vương Lại Tử, Triệu Lan Hương nở nụ cười không khách khí chút bào."Bây giờ mọi người