Nhưng ngoài ý liệu là, vị bạch bào công tử ca kia nghe xong cũng chỉ cười nhẹ.Cúi thấp thi lễ, khách khí nói:-Thì ra là sư huynh trong thư viện Bạch Sương, thất lễ thất lễ!Hạc Chân Chương theo bản năng ưỡn ngực, thần sắc có chút ngạo nghễ.Chỉ là mơ hồ cảm thấy hơi không đúng, vị bạch bào công tử ca này tuy giống như những người khác, vừa nghe được thân phận của mình liền thi lễ, nhưng cũng chỉ là khách khí một chút mà thôi, lại không lộ ra chút nhát gan sợ phiền phức nào khiến hắn hơi không quen.Hắn lầm bầm rồi chuẩn bị giáo huấn đối phương vài câu.Nhưng vào lúc này, bên cạnh có người kéo lấy y bào của Hạc Chân Chương, ghé vào tai hắn thì thầm một tiếng.Mơ hồ nghe được, hình như là bốn chữ “Phương gia Liễu Hồ”.Nhất thời sắc mặt Hạc Chân Chương trở nên có chút khó coi, đứng cũng không đúng mà ngồi cũng không đúng, nói cũng không đúng, im lặng cũng không phải, biểu tình quái gở, một lúc lâu mới nặng nề mở miệng:-Thì ra là Phương Thốn, Phương nhị công tử, tại hạ thất lễ mạo phạm, mong công tử chớ trách...Xôn xao...Cả một đại sảnh, nghe được tên Phương Thốn Phương công tử cũng nhất thời vắng lặng.Bất luận là những câu chế giễu, trách cứ, bỡn cợt, muốn xuất ra tài lực liều mạng theo vừa rồi được chuẩn bị đều lập tức bị ép xuống.Người tới chính là Phương gia nhị công tử ở Liễu Hồ, chuyện này còn gì để nói nữa?Mọi người đều biết, Thành thủ thành Liễu Hồ họ Thôi, thế nhưng toàn bộ thành Liễu Hồ này, đây chính là của nhà họ Phương!Những thân hào hoặc con cháu thế gia tử bọn họ chỉ có thể hoành hành ngang ngược ở thành Liễu Hồ.Mà Phương gia công tử dù đến triều đình cũng là có thể hoành hành ngang ngược…Vị nhị công tử của Phương gia này, từ nhỏ người ta lấy bạc chùi mông còn ngại cứng, chỉ lấy vàng.Người ta mua bánh bao đều mua ba lồng, một lồng để mình nếm một ngụm, một lồng dùng để ném chó chơi, một lồng ban cho đám quỷ nghèo ăn, tính cả khắp thiên hạ, đừng nói một thành Liễu Hồ nho nhỏ này, dù là thế gia công tử, kỳ tài Nho gia chính thống trong cả Thanh Giang cũng không có mấy người có thể so với người ta...Còn so cái gì với người ta?Đừng nói mình chỉ là một học sinh thư viện nho nhỏ, sợ là lão tọa sư ở thư viện tới, thành thủ đại nhân thành Liễu Hồ đến, nhìn thấy Phương gia nhị công tử này có lẽ cũng phải nhượng bộ lui binh, hai tay nâng ra tiểu nương tử kiều mị này...Không còn cách nào, ai bảo nhà người ta xuất ra một vị Đại Luyện Khí sĩ quá giỏi cơ chứ?Có điều cũng may, Hạc Chân Chương không bị Phương nhị công tử này khiển trách, trái lại còn cười khanh khách.Lại theo lễ còn vái chào, luôn miệng nói: “Không sao!”Sau đó mới cất bước đi vào, cười ngẩng đầu, nhìn hướng lầu hai.Cũng tại lúc này, trên lầu hai chợt có một nhánh kim tử nhẹ nhàng được ném xuống, vừa may rơi vào bên chân Phương nhị công tử, lấp lánh rực rỡ.Vị tiểu công tử bạch bào xinh đẹp nhặt kim tử lên, cười tủm tỉm ngẩng đầu nhìn lại.Kim tử tặng người, đã nói rõ Thanh Mộng cô nương người ta có ý.......-Chúc mừng Phương nhị công tử...-Phương nhị công tử có lễ rồi...Người trong sảnh thấy cảnh này lập tức phản ứng lại, lớn tiếng chúc mừng.Mới vừa rồi còn tranh đến lửa giận bừng bừng, lúc này lại như