Cửa thang máy vừa đc thu gọn khoảng cách , chuẩn bị đóng lại thì lại một lần nữa mở ra . Trước mặt nó là người đàn ông trung niên , khoảng ba mươi mấy tuổi gần bốn mươi. Vẻ mặt ngờ nghệch cùng cái kính dày cộm khiến con bé suýt bật cười . Nó nheo mắt khi nhìn thấy bộ dạng cứ đứng yên đó lóng ngóng bắt con bé chờ đợi.
-Chú ơi , có vào không vậy ?
Nó lên tiếng khiến người đàn ông sững ra , rồi củng nhanh chóng bước vào thang máy .
Bấy giờ nó mới để ý , trên tay người đàn ông đó là một giỏ quà đầy đủ các loại bánh kẹo , rượu tây và cả một bó hoa, trông có vẻ khá đắt tiền. Cơ mà sao dạo này chữ tiền" cứ ám ảnh nó miết !
-Chú lên lầu mấy ạ ?
Ngập ngừng một hồi , ông chú đó cũng trả lời .
-Chú....không biết nữa...
Sặc! Thật sự nó rất muốn hỏi chú này từ đâu chui ra ? Chợt nghỉ đến chuyện ông chú này không đc bình thường , nó liền để lại một câu rồi chuồn ngay khi thang máy dừng lại ở lầu 6.
-Chú không biết thì xuống tầng trệt hỏi bảo vệ ấy .
-Ba giờ chiều mới ăn cơm trưa ! Con thật đúng là ... ! Đau bao tử thì đừng có nhờ dì mua thuốc cho uống !!
Nó vẫn cắm cúi ăn rồi cười trừ , mặc cho dì cứ giảng đạo .
Kính coong !!!
Nó lon ton chạy ra mở cửa khi cái bụng đã căng tròn vì no . Đập vào mắt nó là ông chú không đc bình thường ban nãy !
-Chú kiếm ai vậy ?
Như nhận ra nó , một lúc sau ông chú đó mới lên tiếng.
-Đây là nhà của Nga phải không cháu ?
-Dạ ! Đợi xíu !
Nó đóng cửa , sà vào lòng con gấu panda , rồi thản nhiên bật tivi xem !? Kiếm nhà hơn nửa tiếng , chú ấy từ hành tinh nào xuống vậy ? Không phải là đi từng nhà từ lầu 1 đến lầu 6 , gõ cửa hỏi chứ ?
Cứ thế 15 phút trôi qua , sau khi rửa xong đống chén bát , dì mới bước lên hỏi nó .
-Ai tới vậy con ?
-Chú nào kiếm dì ấy ! Mà hình như "ổng" không đc bình thường cho lắm.
- Cái con bé này ! Vậy người đâu rồi ?
Dì khẽ mắng nó rồi ngó quanh nhà .
-Dạ , ngoài cửa ấy !
Vừa xem tivi , nó vừa thản nhiên buông ra một câu khiến dì choáng váng , lật đật chạy ra mở cửa .
***
-Xin lỗi anh , tại con bé nó sợ người lạ ...
Vừa nói , dì vừa liếc qua phía nó . Ai đời lại để khách đứng ngoài đợi , còn mình thì trong nhà xem phim !!!
-Không...không sao ! Có ...chút quà, Nga nhận cho...cho vui !
-Chú...chú..bị cà....cà lăm à ?
Nó trêu ông chú trước mặt , cố gắng nói cà lăm giống hệt chú ấy ! Đây là lần thứ hai trong ngày nó khâm phục người này . Đứng đợi hơn mười lăm phút không hề kêu ca hối thúc tiếng nào ! Nếu mà dì không ra mở cửa chắc ông chú này cứ đứng đợi mãi như thế !
Nghe hai người lớn trò chuyện với nhau , nó cũng biết đc chú ấy là bạn đồng nghiệp của dì . Nhìn vẻ ngoài cũng khá lịch sự , tri thức tuy ăn nói vụng về , ấp úng... Thật không biết là chú ấy giả khờ hay khờ thật đây ?
-Nga...ối..tối nay đi...
Nó trề môi khi thấy ông chú lại tiếp tục ấp úng , đi cua gái kiểu này thì biết bao giờ mới dính ?
-Đi ăn nhà hàng phải không chú ? Đi ! Dì với con đi.
Nó quyết định lên tiếng giải vây giúp chú ấy , người ta nói khờ thì rất thủy chung . Có lẽ chú ấy thuộc tuýp người như thế .
-Su! - dì trừng mắt khiến nó im bặt.
-Ừ... Đi đc...đc không Nga ?
Gần mười phút nói ra nói vô , rốt cuộc chú ấy cũng thành công ! Nó cũng nhanh chóng sửa soạn rồi xuống tầng hầm lôi con Luvias màu trắng của dì ra. Từ ngày mua con xế hộp kia , "em ấy" đã bị lãng quên ở đây !
Lượn lờ qua nhà cái Vân , cố gắng đoan trang , hiền thục nhất có thể để đc bố mẹ cái Vân cho phép cái Vân ra khỏi nhà . Xong đâu đấy phải đèo Vân qua chỗ hẹn với Shin! Xăng thì đang lên giá mà cứ hành xác nó thế đấy . Ấy mà vừa gặp đc thằng Shin , Tú Vân đã lon ton đi thẵng .
-Cái con kia , mày thấy "zaii" là tươm tướp thế à ? Quên cả ****** lặn lội ,cực khổ...
Nó lên tiếng quở trách