Khi lớn lên , ngoảnh đầu lại nhìn những điều đã trải qua ...
Vui có , buồn có !!!
Nhưng khóe môi lại bất giác nở nụ cười ?!
Vì bản thân đã sống hết mình , tuy sự "hết mình" không được hoàn hảo và trọn vẹn .
***
-Em sẽ làm ở gian này , chung với chị . Ở đằng kia là chỗ để menu , trên người em phải luôn có cuốn sổ và cây viết. Khi nào có người gọi , họ sẽ nhấn chuông .
Nó gật gù , đảo mắt xung quanh . Quán trà sữa nơi nó làm việc khá lớn , đc chia làm bốn gian.Gian của nó làm không rộng lắm , giữa các bàn có một lớp màn mỏng ngăn cách . Nơi đây đcthứ ánh sáng màu vàng nhạt bao trùm tạo nên cảm giác vô cùng ấm cúng và nhẹ nhàng.
-Chị làm ở đây đc lâu chưa ?
Nó khẽ hỏi người đang hướng dẫn ình. Đồng thời cũng có thể coi là đồng nghiệp . Chị ấy tên Mai , đang học đại học năm thứ nhất.
Chiều thứ hai , quán cũng không đông khách lắm . Thế là nó đc dịp trò chuyện với chị Mai . Dù chỉ lớn hơn nó có vài tuổi nhưng chị ấy khá chững chạc , không giống như những người mà nó quen biết .
Chị Mai không sống với gia đình , khoảng thời gian học cấp 3 chị ấy học nội trú , sau khi ra trường thì dọn về ở chung với ngoại. Dù không chính miệng chị ấy nói ra nhưng nó vẫn hiểu đc , gia đình chị Mai cũng không đc "trọn vẹn" !! Có lẽ , nó và chị giống nhau , nhưng chị trưởng thành và tự lập hơn nó rất nhiều....
Cùng làm với nó còn có một anh tên Khánh , học cùng lớp với chị Mai . Anh ấy có vẻ khá nhút nhát , nhưng khi tiếp xúc lại có cảm giác dễ gần và thật thà. Mọi việc nặng nhọc như di chuyển , khiêng vác bàn ghế đều một tay anh làm .
-Em xinh quá ! Có số điện thoại không ? Cho anh đi.
Một đám con trai mặc đồng phục lớp 12 đang dán mắt vào menu , nghe bạn mình lên tiếng liền tập trung nhìn nó .
-Anh dùng gì ạ ?
Nó cười , lấy trong túi ra cuốn sổ với cây viết , nhang chóng lảng sang chủ đề khác , tâm tư cố gắng xem như không có gì !!!
Đè nén !!!
-Làm gì kiêu thế em ? Cho anh số điện thoại rồi anh kêu nước !
-Đúng rồi đó !!!
Một vài thằng khác cũng lên tiếng hùa theo . Tên con trai ấy vừa