Tối hôm ấy , ai nấy cũng đều online , cập nhập facebook , ríu rít dặn dò nhau mang đầy đủ đồ dùng cho chuyến đi ngày mai... Thật may mắn cho nó là nhà trường tổ chức đi chơi vào thứ tư - ngày mà nó không phải đi làm . Nó chẳng muốn mới lần đầu đi làm mà để lại ấn tượng xấu cho người khác . Xin nghỉ làm với lí do đi chơi thì nghe thật nực cười !!
Vừa mua đồ xong , ai về nhày nấy thì nó đã online ngay lập tức và chủ động nói chuyện với thằng Bi !!? Với mục đích duy nhất , nhờ thằng Bi chụp hình Mập và gửi cho nó !!!
Chính bản thân thằng Bi cũng không ngờ Su lại thích mèo tới vậy . Bình thường , con bé sẽ chẳng bao giờ nói chuyện với thằng Bi . Mà cho dù có nói thì cũng toàn móc mỉa hắn...
Sau khi đợi thằng Bi gửi hình xong xuôi , vừa offline xong , điện thoại con bé lại rung è è .
- Gì ?
- Sao tự dưng lại out thế ? Tôi chưa nói xong mà ! Em có định nuôi mèo không ?
-Ừm thì...cũng có . Nhưng nuôi một thời gian thì có con bỏ đi , có con bị bắt ... Nên anh phải nuôi Mập thật tốt biết không ?
Nó chậm rãi kể cho thằng Bi. Đây là lần đầu nó nói chuyện tương đối "nhẹ nhàng" với thằng Bi , không hề đốp chát như mọi lần .
Vừa nói , nó vừa tranh thủ soạn những đồ dùng cần thiết cho chuyến đi ngày mai mà không hề hay biết phía bên kia đầu dây , thằng con trai đang nở nụ cười đầy nham hiểm...
- Rất tiếc , anh và con Kiki đều không thích mèo . Suốt ngày chỉ biết cào cào . Tôi chuẩn bị mang nó đem bán đây . Bye em ...
Nói xong thằng Bi cúp máy ngay chẳng để con bé kịp nói gì! Nó đơ mặt khi nghe thằng Bi nói đem bán chú mèo ấy , bán đi đâu , vô mấy quán nhậu à ?!
Nó liên tục gọi cho thằng Bi , nhưng chuông reo mãi cũng chả ai bắt máy . Tại sao hắn lại nỡ đem bán một con mèo dễ thương như vậy chứ ! Gọi không được , nó lại chuyển sang nhắn tin . Cứ thế 5 phút nhắn một tin , mặc cho hắn chẳng trả lời...
" Này, anh đùa à ! Sao lại đem bán ? "
"Sao không trả lời ? Anh làm thật à ? Đừng có "trọng chó khinh mèo" thế chứ ! Cần gì phải đem bán hả ?"
Nó sốt ruột khi thằng Bi chẳng hề trả lời bất kì tinnhắn nào của mình . Thà là bản thân nó không thấy , không biết thằng Bi làm gì, làm sao mà nó nỡ nhìn con mèo dễ thương ấy bị bán đi chứ ???
Cứ thế năm phút nó lại nhắn một tin mặc cho thằng Bivẫn im thin thít và chính bản thân nó cũng không biết mình đang nhắn gì ?
Nó lóc cóc mở cái tủ lạnh , lấy chai nước suối tu ừngực !!! Tên thối tha ấy vẫn không trả lời ! Không lẽ hắn đem bán con mèo ấy thậtrồi !?
-Soạn đồ xong hết chưa con ? Mai có cầndì đưa đi không ?
Đang suy nghĩ vẩn vơ nó lại bị câu hỏi của dì làm giậtmình, rồi tiếp theo đó lại là tiếng chuông cửa .
Lon ton chạy ra mở cửa , nó lại chẳng thấy ai . Mặccho tóc tai bù xù như cái tổ quạ , nó vẫn cố rướn người ra