Có đôi lúc, cái cảm giác mập mờ, không rõ ràng khiến ta khó chịu. Nhưng nếu chỉ mới bắt đầu, thì cảm giác mập mờ ấy như liều thuốc phiện, kích thích. Dường như, mọi chuyện khi bắt đầu, đều rất đẹp đẽ…
- Xin lỗi! Đây là bạn gái cháu. Không biết cô ấy đụng trúng chú có bị gì không ạ? Để cháu đưa chú đi khám xem thử.
Thằng yan ở đâu lù lù xuất hiện khiến Ty và cả con dê già kia phải ngước nhìn. Hơi ngạc nnhiên một chút, “con dê già” khẽ hắng giọng là rồi khó chịu lên tiếng khiến cái Ty tức đến mức chỉ muốn tong cho ông ta “ngẻo” tại chỗ!
- Không có gì! Lần sau đi đứng cho cẩn thận! Con gái con lứa…
Khi bóng dáng ông ta đi khuất thằng Yan mới lên tiếng hỏi Ty.
- Có sao không?
- Sao trăng gì? Ai là bạn gái mấy người? Biến!
Cái Ty bực dọc hét lên, chuẩn bị phóng xe đi lại lần nữa bị chặn lại. Con bé khóc không ra nước mắt. Tự hỏi hôm nay là ngày gì sao ai cũng thích chặn xe nó lại???
- Này con nhỏ kia! Ông nhịn mi nhiều rồi nha. Sao cứ thích quát nạt người lhác vậy hả? ông vừa mới giúp mi đấy! Giận hờn quái gì. Ông đây mới là người giận mi. Dám hôn ông, rồi ôm ông, cướp mất đời “zai” của ông. Nói chung là mi phải chịu trách nhiệm!
Cái Ty gần như đơ người trước một tràng của thằng Yan. Nhìn lại dáng vẻ của hắn lúc này chẳng khác gì mấy thím đứng ‘chống nạnh’ cãi nhau.
Gì chứ? Nó không bắt thằng khốn này chịu trách nhiệm thôi, mắc gì nó phải chịu trách nhiệm. Nghĩ thế, cái Ty cũng gân cổ lên cãi lại, quyết thắng thua với thằng Yan một phen…
- Đồ biến thái! Biến đi cho đẹp trời!!
- Ông không cần biết! Nói chung là mi phải chịu trách nhiệm. Tối mai ở nhà đợi ông!!!
Nói xong, thằng Yan bỏ đi thẳng, chẳng để cho Ty có cơ hội nói gì.
***
Tối hôm sau, như đúng hẹn, thằng Yan liền tới nhà cái Ty, lôi con bé đi bằng được. Ra tới một đoạn đường lớn nằm gần ở quận 8, con bé mới biết là thằng Yan lôi mình đi “bão”.
Nhìn dáo dác mấy chiếc xe xung quanh thì Ty liền nhìn thấy cái Su đang chễm chệ trên con xe của thằng Bi cách mình không xa và vô tình, cái Su