Hai con người vừa có tình yêu đang tràn ngập hạnh phúc, ôm ấp hôn hôn trước cửa nhà giữa đêm, dưới ánh đèn đường vô cùng lãng mạn.
Cho đến khi Jungkook lên tiếng.
"Anh định đứng đây mãi à?"
Người kia luyến tiếc buông em ra, nhưng vẫn bịn rịn níu tay em. Taehyung bĩu môi.
"Không muốn về chút nào..."
Jungkook phì cười nhìn hắn, một tay nắm tay hắn, tay còn lại đưa lên ôm lấy chiếc má người đối diện.
"Trễ lắm rồi."
"Vậy...anh về nhé?"
"Vâng."
Taehyung bước từng bước thật chậm rãi, được vài bước lại quay đầu nhìn em.
"Anh về thật nhé?"
Jungkook thừa biết hắn muốn ở lại, nhưng hôm nay thì không được. Hai người chỉ vừa mới xác nhận mối quan hệ yêu đương nghiêm túc, nói thật thì...em vẫn chưa kịp quen...
Nhận được phản ứng dứt khoát của Jungkook, Taehyung đành phải thở dài ra về. Nhưng cuộc chia tay này diễn ra hơi cồng kềnh, vì một người luyến tiếc mãi chẳng chịu cất bước, một người thì nhìn người kia nên cũng không nỡ vào nhà.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
...
Sáng hôm sau
Jungkook vẫn còn chìm trong giấc mộng, vùi mình trong chăn mềm chưa muốn dậy. Bất ngờ chuông điện thoại reo lên, khiến em dù không muốn cũng phải mở mắt.
"Nghe đây..."
"Người yêu còn ngủ hả? Anh ở trước nhà em rồi đây."
Jungkook tá hoả giật mình thức dậy. Nói vội vào trong điện thoại.
"Em xuống ngay ạ."
Sau đó phóng vào nhà vệ sinh thay đồ.
Dưới này Taehyung nhìn vào cuộc gọi đac ngắt, bất giác bật cười vì sự ngủ quên đáng yêu của Jungkook. Trời hôm nay rất lạnh, vậy mà hắn phải đứng ngoài đường đợi em người yêu từ sớm giờ.
Lạnh thì có lạnh thật, nhưng bực bội thì một chút cũng không có. Ngược lại còn rất hào hứng và kiên nhẫn chờ đợi.
Cạch
Tiếng cửa mở khiến lập tức thu hút Taehyung. Jungkook rối rít khi thấy hắn.
"Em xin lỗi, em ngủ quên mất."
Người lớn cười nhẹ.
"Không sao. Lại đây anh bảo."
Em đeo balo đi đến chỗ hắn. Taehyung lấy một chiếc khăn quàng cổ bằng len màu xanh lục quấn quanh cổ để giữ ấm cho em. Hắn đã tự động mang theo, để đề phòng Jungkook bị lạnh.
Taehyung chỉnh chiếc khăn một cách cẩn thận, sau đó đặt một nụ hôn thật nhẹ lên chiếc má đỏ vì lạnh.
"Chào buổi sáng, babi."
1
Hành động này của hắn khiến Jungkook ngượng chín mặt, đã đỏ nay còn đỏ hơn.
.
.
.
Hai người đến trường cũng vừa kịp giờ. Khỏi cần nói cũng biết phản ứng của sinh viên trong trường sốc đến nhường nào, khi một người luôn nói "Không" với người yêu cũ như Taehyung lại đang tay trong tay với Jungkook sau hơn 2 tháng chia tay.
Taehyung mặc kệ xung quanh nghĩ gì, rất chiều chuộng đưa người yêu nhỏ đến tận cửa lớp.
"Học xong anh qua đón em."
"Vâng ạ."
...
Sung Hoon ngồi trong lớp học với khuôn mặt bất mãn, chống tay lên cằm chán chẳng buồn nói. Nhưng người ngồi bên cạnh cậu thì khác...
"Mày không biết đâu, em ấy đã cố gắng chạy thật nhanh ra ngoài để gặp tao, lúc đó tao hạnh phúc biết bao nhiêu!"
"..."
"Lúc đồng ý lời tỏ tình, nhìn em ấy, trời ơi, đáng yêu không thể chịu nổi luôn."
"THÔIIIII"
5
Sung Hoon mất kiên nhẫn đập bàn, quay sang nói với Taehyung bằng sự phẫn uất từ đầu buổi đến giờ.
"Mày vừa vừa phải phải thôi chứ, sáng giờ đã kể đến cả chục lần rồi, không thấy chán hả?!???" Chứ tao là tao chán