Hai ông lão thật đáng yêu, Nhan Khuynh nhịn không được cười tới mức khóe mắt ngân ngấn nước.
Chúc Dương ở bên cạnh không nghe được cuộc đối thoại giữa Nhan Khuynh và hai ông lão, còn tưởng rằng Nhan Khuynh vì bị coi thường mà khó chịu, sắc mặt lập tức trở nên khó coi.
Ngay cả bố mẹ Chúc Dương cũng thay đổi từ nhiệt tình sang lịch sự sau khi họ phát hiện ra.Đặc biệt là mẹ Chúc Dương, lúc ăn cơm còn lén lút véo bố Chúc Dương một cái, anh xem anh làm gì kìa, làm con gái tủi thân rồi!Bố của Chúc Dương cũng rất bất đắc dĩ, làm sao ông biết được lão Dương lại nhìn bề ngoài mà đánh giá người ta đâu!Cuối cùng, bữa ăn bắt đầu vui vẻ, nhưng lại dần lạnh nhạt về sau, cuối cùng người bạn họ Dương này phát hiện bản thân bị nhà họ Chúc chặn luôn.
Nhưng mà ông ta cũng không tức giận bởi vì nhà họ Chúc luôn bênh vực người của mình.
Ông ta nghi ngờ Nhan Khuynh làm bạn mình giận cũng là điều bình thường.Chỉ là ông ta rất kinh ngạc, không ngờ địa vị của Nhan Khuynh trong lòng Chu gia lại cao như vậy.
Chẳng phải mới gặp nhau không lâu sao? Ông ta cân nhắc, đánh giá về Nhan Khuynh cũng tăng hơn rất nhiều.Cuối cùng sau bữa tối, Nhan Khuynh nhìn thời gian không còn sớm nên rời đi.
Chúc Dương vội vàng tiễn cô đi.Trước khi ra cửa, mẹ Chúc Dương còn đuổi theo đưa vào tay cô một hộp cơm.“Tiểu Nhan cầm đi, sáng mai là có thể ăn nóng.
Đừng để nguội, nếu không ăn được thì mang ra tiệm bảo chị bên nhà con làm cho.”“Cám ơn cô.” Cô ngửi thấy mùi qua hộp cơm, chắc là bánh bao gạch cua.
Nhan Khuynh cười vui vẻ.“Đúng là mũi mèo!” Mẹ Chúc Dương xoa tóc Nhan Khuynh, sau đó nói với Chúc Dương: “Nhìn chị con lên xe rồi trở về nhé.”“Vâng.” Chúc Dương xỏ giày đồng ý.
Thuận tiện đưa khẩu trang cho Nhan Khuynh, gần đây thành phố A nhiều sương mù, cẩn thận vẫn hơn.“Tiểu Dương bây giờ đã lớn rồi.” Người bạn họ Dương và bố của Chúc Dương cũng đi tới cửa, nhìn thấy hai người qua lại không khỏi cảm thán.“Cũng không tệ, nhóc này học tập Tiểu Nhan đấy.”“Ừ.” Ông ta cười đồng ý, trong lòng thở dài, gia cảnh của bạn cũ thật sự không có chút thay đổi nào.Tuy nhiên, Nhan Khuynh đang chuẩn bị ra ngoài thì đột nhiên dừng lại khi nghe thấy họ nói chuyện.
Ngay khi người bạn họ Dương đang nói chuyện, Nhan Khuynh tự nhiên cảm thấy không nói nên lời.
Cô quay đầu lại, nhạy cảm nhìn chằm chằm người bạn một lúc, chợt hiểu ra nguyên nhân.So với lúc vào cửa, vận khí giữa hai lông mày của người này nghiêm trọng hơn rất nhiều.
Vấn đề là, có một chút màu đỏ nhạt trên ấn đường của ông ta.Đỏ đậm phá ấn, hỏa ách quan phi.
Điều này có nghĩa là người bạn họ Dương này sẽ sớm gặp điều gì đó, hoặc vướng vào kiện tụng, hoặc gặp hỏa hoạn.
Kết hợp với xui xẻo trên người ông ta thì có khi còn hơn thế.Nhan Khuynh suy nghĩ một chút, cuối cùng cẩn thận nói: “Hôm nay chú sẽ mất tiền, buổi tối tốt nhất đi ngủ sớm một chút.”Nói xong Nhan Khuynh liền đi, còn người bạn họ Dương kia thì chỉ coi như cô nói giỡn, cũng không để bụng nhiều.Ngược lại, bố của Chúc Dương hiểu Nhan Khuynh sẽ không vô cớ mà đùa giỡn, chẳng sợ bởi vì bạn thân chậm trễ mà không vui, cuối cùng dặn dò thêm vài câu: “Ông nên nghe Tiểu Nhan, mạng của tôi và Tiểu Dương là cô ấy cứu đấy.”“Hiểu rồi, hiểu rồi.” Người bạn gật đầu đồng ý, nhưng trong lòng lại không nghe.
Đúng là ông ta đến thành phố A để thăm Chu gia, nhưng đó cũng là vì một dự án.
ông ta đã đầu tư vào một dự án bất động sản ở đây trước đây.
Giờ thấy dự án sắp hoàn thiện nên mới tranh thủ ghé qua xem.Hành trình đã lên lịch sẵn, sau khi từ nhà họ Chúc về ông ta liền đi công trường gặp người.Họ đều có gia đình và công việc kinh doanh, nhóm người này tụ tập với nhau, tuy rằng không đến mức gọi tiểu thư trong quán ra nhưng mạt chược và tiệc tối nhất định là không thể thiếu.Tiểu thư: ở đây chỉ mấy chị gái làm công việc thân xác=))Người bạn họ Dương ở nhà họ Chúc ăn không ngon, nhưng sau khi