Ông bà không hiểu nhưng bố mẹ của đứa trẻ không phải là người ăn chay.
Chẳng phải vừa xuống máy bay đã chạy tới bắt người sao?Cảnh sát tiến lên một bước, sau khi xác minh danh tính, họ chuẩn bị đưa thầy bói giả đi để điều tra.Nhan Khuynh đứng ở bên cạnh, lúc thầy bói giả nhìn cô, cô cũng cười nói: “Linh nghiệm nhỉ!”Nhiều người xung quanh sững sờ.Chuyện phía trước cảnh sát không biết chuyện gì xảy ra, còn tưởng rằng bắt người nên mọi người sợ nên giải thích thêm vài câu, nói không có gì đáng ngại.Cuối cùng, Nhan Khuynh nhắc nhở: “Đều nói rơi xuống đất về, nhưng ông ta chỉ có một nửa trong đất, điều đó có nghĩa không phải là người địa phương.
Anh cảnh sát, tôi khuyên anh nên kiểm tra hộ khẩu của ông ta, biết đâu sẽ có thu nhập bất ngờ.”Có ý gì? Người cảnh sát già lúc đầu không hiểu.
Chàng trai trẻ thì nhìn chằm chằm vào thầy bói một lúc lâu, chợt nhận ra: “Sao tôi thấy ông ta trông quen quen?”Vừa nói, anh ta vừa lấy điện thoại di động trong túi ra, tra mạng nội bộ tất cả tội phạm truy nã.
Sau đó thì ngạc nhiên nói: “A! Là tên lừa đảo đó! Kẻ ở năm xx làm ảo thuật gia đã lừa vàng của một người dân trong làng!”Người cảnh sát già cũng lật ra xem thử, thấy các nét trên khuôn mặt có chút giống nhau nên vội vàng cảm ơn Nhan Khuynh.
Nhìn thầy bói giả đó, cả người giống như bị dọa hết hồn, lúc bị kéo đi cũng không hề phản kháng.Mãi cho đến khi cảnh sát rời đi, những người khác mới hoàn hồn lại, nhìn chằm chằm Nhan Khuynh một hồi không biết nên nói cái gì.“Con mẹ nó! Cô gái này thật là kinh khủng, nhất định là thần bói đó!”“Tai ương màu đỏ tìm được trên người, thầy bói giả mạo bị bắt cũng khó trách.”“Còn kinh người hơn cả thần nữa! Chỉ nhìn thôi là có thể nói ra được nhiều như vậy.”Thấy bọn họ tò mò, Nhan Khuynh cũng phối hợp giải thích vài câu.
Cuối cùng, cô nói quán trà của mình dự kiến sẽ khai trương vào tháng tới, mọi người đều được chào đón tham gia cùng cô trong buổi giới thiệu.“Được, được, tôi nhất định sẽ đi!” Rất nhiều người đến đây mua vật liệu để trang hoàng lại nhà cửa, nghe thấy Nhan Khuynh nói như vậy đều vội vàng ghi nhớ tên.
Không ít người tính toán chờ sau khi quán trà của cô khai trương muốn nhờ cô nhìn xem.Phong thủy là thứ mà thà rằng tin là có, nếu có thể sắp xếp ổn thỏa thì hầu hết các gia đình vẫn sẵn sàng bỏ ra một số tiền.Mà Nhan Khuynh cũng có tâm trạng tốt.
Cô vốn định tới đây quanh một ngôi nhà để mua vài món đồ lặt vặt, nhưng lại vô tình quảng cáo lên.
Nếu không tính bố Chúc Dương và bạn bố Chúc Dương cùng nhiều người bạn nữa thì đến ngày khai trương cô cũng cảm thấy mình không cần lo nhân khí.
Có nhân khí còn ngại gì tiền không kéo tới chứ?“Đang nghĩ gì vậy? Cười xấu xa chưa kìa?" Bà chủ bóp mặt cô một phen.“Đang nghĩ phải kiếm tiền như thế nào!” Nhan Khunh nói như chuyện đương nhiên.
Có rất nhiều món ăn ngon nên đương nhiên phải kiếm được nhiều tiền để thỏa mãn cơn thèm ăn của mình.
Khác không nói, tôm hùm đất và cua rất đắt.Thấy bộ dạng vô tâm của cô, bà chủ không còn gì để nói.
Nhưng bọn họ không chú ý tới, chính là trong đám người có một thanh niên cầm máy quay phim nhìn chằm chằm bóng lưng Nhan Khuynh hồi lâu mới kịp phản ứng.Mãi cho đến khi Nhan Khuynh đi được một đoạn thì cậu ta mới đột nhiên nhảy dựng lên kêu một tiếng: “Má nó! Mọi người có nhìn thấy không! Đây là nữ thần của tôi đó!!!”Thanh niên này đang phát sóng trực tiếp, vừa hét xong đã bị bình luận tạt nước bẩn vào người.“Nhóc con, tôi khuyên cậu bình tĩnh lại, nữ thần của cậu có