Một cô gái được chuyển viện đến từ tỉnh gần đó cần làm phẫu thuật gấp, nhưng lúc đó ông ta vừa mới đi uống rượu với lãnh đạo thành phố về, và lúc đấy ông còn tự tay mổ cho cô gái đó, chỉ sai một bước nhỏ, ông đã lấy đi tính mạng của cô gái trẻ.Sau này, để dập tắt những tin đồn xấu, ông ta đã bỏ tiền bồi thường cho tánh mạng của cô gái.Nhưng sự việc đó đã qua năm sáu năm rồi, gia đình cô gái đó cũng không có ý tìm tới nữa.
Thế nên tội trạng ông ta hoàn toàn được tẩy trắng.Thế mà không biết tại vì sao, hôm nay ông ta luôn không ngừng nhớ lại chuyện khi đó, thậm chí ông ta còn thường xuyên nhìn thấy khuôn mặt của cô gái chết không nhắm mắt kia thỉnh thoảng hiện ra trước mắt.Chính vì như thế, viện trưởng thức đến sáng ngày hôm sau, mới vác cái thân xác kiệt sức về nhà.Không biết có phải do mệt mỏi quá sức không, mà vị viện trưởng này cảm thấy chân đạp chân ga không được vững lắm, sẽ luôn đột nhiên có một chân đạp thật mạnh.Cảm xúc buồn bực khiến tâm trạng của viện trưởng càng thêm tồi tệ, nhưng sau khi ông về nhà, thì những phiền muộn trong lòng của ông đã lên đến đỉnh điểm.Vợ viện trưởng đang làm bữa sáng, thấy ông về đến nhà thì rất vui.“Ông về rồi à? Đồ ăn sắp nấu xong rồi, mau rửa mặt thay đồ đi, rồi xuống ăn cơm!” Vợ viện trưởng nhẹ nhàng dặn dò, sau đó tiếp tục vào bếp nấu ăn.Một lúc sau, bà thấy viện trưởng đứng bất động ở cửa phòng, còn cho rằng ông ấy muốn nói gì đó, thế là bà nhân cơ hội kể cho ông ấy nghe chuyện trong nhà gần đây.“Đúng rồi, kết quả thi trong tháng của con có rồi, điểm không tệ, giáo viên nói ngữ văn, khoa học đều khá tốt, nhưng em hỏi con, thì con luôn im lặng, chút nữa anh thử nói chuyện với con thử xem? Còn chuyện bên mẹ anh nữa, mẹ nói gần một tháng nay anh không về, mẹ kêu anh về nhà thăm bả...”“Đừng nói nữa!” Nếu là viện trưởng của trước kia, thì ông vẫn chịu nghe vợ mình lải nhải một hồi, nhưng bây giờ ông tự dưng lại cảm thấy rất khó chịu.
Cuối cùng, vợ viện trưởng còn chưa nói xong, thì hai vợ chồng đã cãi nhau om sòm lên.“Bà có thể bớt nói lại được không, chỉ cần tôi về nhà là được chứ gì? Nghe thôi cũng đã thấy bực mình rồi!” Ông hung hăng đẩy người vợ ra, lần này, bà vợ ngã đập mình vào bệ bếp.Con trai viện trưởng ở trong phòng nghe thấy tiếng động lớn, ngay lập tức cậu đứng chắn trước mặt mẹ mình.“Ông đang làm cái gì vậy?” Cậu con trai vô cùng tức giận: “Bình thường ông coi cái nhà này như nhà nghỉ thì thôi đi, bây giờ lại còn đánh vợ nữa? Mẹ! Không được thì ly hôn với ông ta đi, con đi theo mẹ! Con sẽ nuôi mẹ!”Cậu con trai thật sự cảm thấy tức thay cho mẹ cậu ta.
Cũng đâu phải mẹ cậu không có công việc, chuyện trong chuyện ngoài đều có thể gánh vác, cậu cũng đã lớn như thế rồi, học cũng khá, sớm thôi cậu sẽ có thể bảo vệ được cho mẹ, hà cớ gì phải chịu đựng sống chung với người đàn ông tồi như thế?Cái gia đình này mẹ cậu phải một tay lo liệu từ lâu rồi, mấy chuyện đó cậu biết hết, cho nên cậu càng thấy bố mình đúng là một người đàn ông tồi.“Đồ mất dạy!”Ông hoàn toàn không ngờ rằng lại nghe được những lời này từ chính miệng đứa con trai của mình, viện trưởng giận sôi máu.
Nhưng con trai viện trưởng còn tức giận hơn ông nhiều,