Bản Chất Của Đ.ĩ

Chương 30: Trai Tứ Chiến Gặp Gái Giang Hồ.


trước sau


Mấy ngày hôm nay, tôi và Thắm đến đau cả đầu vì 2 chuyện.
Thứ nhất là Mi Dán.
Nếu Công chúa kênh kiệu rêu rao cái tin tức tôi cặp bồ với điếm, bằng ảnh hưởng của cô ta, chắc chắn cả trường sẽ tẩy chay tôi.
Thứ hai là Mặt Quỷ.
Gã giang hồ này còn nguy hiểm hơn Mi Dán, gã ở ngay trong gia đình chúng tôi, mỗi một thời khắc trôi qua, Ngọc Dao Lam lại bị gã giày vò thêm 1 chút.
Đã bao nhiêu lần chúng tôi khuyên chị Ngọc không nên tiếp tục với Mặt Quỷ, nhưng chị ta nhất quyết không đồng ý.
Khổ cho Thắm, đêm nào cũng trằn trọc khó ngủ, có đêm còn nằm tâm sự với tôi đến rất khuya.
Tôi cảm thấy người đáng thương nhất sau 2 chuyện này là Thắm.
Chị bị Mi Dán công khai hạ nhục trước mặt bao nhiêu người, lại còn đau thay Ngọc Dao Lam những nỗi đau về tinh thần.
Cuộc sống có lẽ sẽ tiếp tục với những hồi hộp và nghi vấn nếu không xảy ra chuyện động trời:
Tối thứ 7 hàng tuần, gia đình đĩ điếm tụ họp đi ăn tối rồi vào Bar.
Phương tiện đi lại của gia đình là 2 chiếc xe con do Mặt Quỷ và Giáo Sư làm tài xế.
Lúc chuẩn bị lên xe, tôi dặn Thắm: “đi bên xe của giáo sư đi em”
“ủa?chẳng phải anh ghét bé Nhi lắm sao?”
“ghét cũng không sao, miễn là em được an toàn, anh nhìn cái tay giang hồ đó thấy không ổn, tốt nhất là tránh xa ra 1 chút. ”
“chồng em thương em thế”
“tất nhiên rồi, thôi lên lẹ giành chỗ đi, anh không muốn ngồi gần bà Nhi đâu”
Xe của giáo sư 4 chỗ, Nhi ngồi ghế đầu cạnh tài xế
Tôi, Thắm cùng Hồng Ngựa và đứa con trai ngồi sau.
Còn xe Mặt Quỷ chở Ngọc Dao Lam, Linh DJ và Nicky.
Vợ chồng Sami thông báo tới trễ.
Trên xe, giáo sư và Nhi Cây Trâm liên tục hỏi chúng tôi về những sự việc phát sinh gần đây có liên quan đến Mi Dán.
Nhi Cây Trâm một mực buộc tội tôi vẫn còn dây dưa với công chúa, nhưng Thắm dứt khoát bác bỏ, thế là con cáo già hết đường cãi.
Giáo Sư thông báo rằng chuyện lùm xùm của Mi Dán và tôi đã tới tai nhà trường. chính giáo sư là người đầu tiên yêu cầu đề ra hình phạt với những học sinh tham gia đồn đại chuyện của tôi.
Theo đó sinh viên sẽ bị kĩ luật, hoặc nặng hơn có thể bị đuổi học. hôm qua nhà trường đã cảnh cáo Mi Dán.
Nhi Cây Trâm cười âu yếm “trời ơi, anh giỏi quá”
“chụt. . chụt” - chị ta hôn má giáo sư 2 cái liền.
Rồi quay ra sau nguýt tôi “em phải cảm ơn giáo sư, nếu không có anh ấy thì chuyện của em đồn ra tới Hà Nội rồi”
Thắm liền thay mặt tôi nói lời biết ơn chân thành.
Miệng rối rít cảm ơn Giáo Sư, trong đầu tôi liên tục hiện lên mong muốn được đá Nhi Cây Trâm 1 phát bay khỏi xe.
Con cáo già vừa nhắc tới Mi Dán, ít phút sau Mi Dán gọi cho tôi thật.
Vừa nhấc mấy đã nghe cái giọng lạnh tanh:
“đang ở đâu đấy?”
“ở nhà”
Đầu dây bên kia im lặng...
“nếu con điếm đó không còn ở bên anh, anh có tới với em không?”
“này! tôi đã nói với bạn bao nhiêu lần rồi, tôi và Thắm không bao giờ chia tay, nghe thấy gì chưa?”
“đồ ngu, nếu không có chuyện gì bất ngờ xảy ra, thì nó cũng theo thằng khác thôi, chỉ là con đĩ mà cũng tin nó”
Tôi tính dập máy, nhưng nghĩ ra 1 câu liền nói luôn:
“nếu không may mắn được sinh ra trong gia đình quyền quý thì bây giờ bạn đang ở đâu?hên lắm thì ở với chúng tôi, còn không thì đang đứng đường kìa”
“vậy thì tốt thôi, chúc hai người hạnh phúc đêm nay”.
Lần này lại là Mi Dán cúp máy trước.
Sau khi ăn tối, Hồng Ngựa và con trai ra về, những người còn lại kéo tới bar D&D
Đám đàn ông chúng tôi gọi mấy chai hennessy.
Trong khi các cô gái đang vui chơi thỏa thích trên sàn nhảy.
Mặt Quỷ uống rượu 1 mình, nhìn thái độ của gã, chẳng ai dám hỏi han câu nào.
Mà hình như gã cũng không mấy quan tâm, chỉ thờ ơ hết uống rồi lại nhìn Ngọc Dao Lam.
Bất chợt, tôi và gã đồng loạt đứng bật dậy, đám đông trong bar xôn xao.
Một nhóm khoảng 20 thanh niên xông vào sàn, mắt nhìn ngó khắp nơi dường như đang tìm kiếm ai đó.
Đám đông sợ hãi lánh xa, những tiếng la oai oái vang lên.
Mặt Quỷ sắc mặt không thay đổi bước từng bước vững chải xuống sàn.
Ngọc Dao Lam và Thắm lùi về phía chúng tôi.
Một thằng trong đám côn đồ bỗng nhìn chăm chú vào Thắm rồi chỉ tay “là con đĩ đó”
Tức thì đám còn lại lăm le dao bấm.

Ngọc Dao Lam la lên “mẹ bọn mày muốn gì?tìm ai?”
Thằng đầu sỏ chỉ nói 1 câu “muốn đâm chết con này” rồi lao tới đâm 1 nhát chí mạng vào người Thắm.
Bất ngờ, Mặt Quỷ phóng tới đạp cho hắn 1 phát ngã ngửa.
Đám côn đồ nhao nhao dao kiếm.
Ngọc Dao Lam chụp lấy hai chai rượu trên bàn quẳng thẳng về phía đám đông, rượu đổ thành vũng.
Tôi cũng bắt chước làm theo hệt như thế, tay nắm chặt lấy bàn tay Thắm
“chạy mau”
Chúng tôi kéo nhau chạy ra cửa chính, vũ trường hỗn loạn người nọ giành đường người kia. .
“Á . . á...á”
“mẹ, con đĩ chạy bên này” -tiếng thằng côn đổ la lớn.
Mặt Quỷ gầm lên “Tới đây chơi đi”.
Gã lia ngay chiếc bật lửa vào nhóm côn đồ, lửa bắt rượu bén lên áo quần 1 số thằng, chúng la hét oai oái.
Đám côn đồ tản ra quyết tâm truy sát Thắm
Tôi nhìn thấy 1 thằng cầm mã tấu lao thẳng về hướng này.
Tức thì theo phản ứng tôi ngắm kĩ ống chân hắn đá 1 cú hết sức bình sinh.
Hồi nhỏ tôi cũng từng đi học võ nên biết được mấy chiêu mèo cào.
“mày lại đây” tôi hùng hổ hô to.
Trong lúc loạn đấu phải thể hiện thật ấn tượng kẻ thù mới khiếp sợ.
Chụp lấy cái ghế ở quầy bar, tôi quằng luôn vào đám côn đồ đến sau.
Nicky và Giáo Sư sợ xanh mặt, chỉ biết đứng ở quầy bar lôi rượu ra ném.
Linh DJ tay run run bấm điện thoại gọi cho ai đó, còn Nhi Cây Trâm kéo tay Thắm bỏ trốn.
“Nhi, đưa Thắm ra ngoài xe” - giờ phút này gác lại chuyện ân oán, Tôi ráng sức tử thủ tới cùng để Nhi và Thắm trốn thoát an toàn.
Mặt Quỷ to lớn như ông thần, gã đấm đứa nào, đứa đó cơ hồ chết ngất.
Giật được 1 cây kiếm nhật, gã quẳng ngay cho tôi.
“em...em không biết xài” -tôi lắp bắp.
Gã không đáp lời mà chỉ “hừm” 1 tiếng lạnh lùng.
Đoạn xách chai bia đập 1 cú trời giáng vào đầu thằng đối diện.
Thấy hắn vẫn không sao, Mặt Quỷ lại đập thêm chai nữa, máu đổ ròng ròng, gã đạp 1 cái hắn văng qua 2 dãy bàn.
Dường như cũng được tiếp thêm kích thích sau trận thư hùng vừa rồi, tôi cầm cây kiếm nhật múa may loạn xạ.
Ngọc Dao Lam tuy là nữ mà đánh đấm cũng ác khộng kém Mặt Quỷ.
Chị ta chém người như thái rau.
Lúc này bảo vệ vũ trường ập vào, dùng tuýp sắt chống đỡ.
Mặt Quỷ lập tức chụp tay tôi quăng bỏ kiếm rồi la lên
“cứu chúng tôi với, cứu chúng tôi với”
Đám côn đồ ngẩn cả ra.
Nhìn thấy anh bảo vệ bị đâm 1 nhát vào bụng, Mặt Quỷ tiện tay nắm đầu thằng côn đồ ác ôn kia dộng vào tường.
Bắt đầu có mùi máu me.
Mặt Quỷ liên tục gầm lên những tiếng chửi thề rồi bọc hậu cho chúng tôi tháo chạy ra bãi đỗ xe.
Nicky tay run run đút chìa khóa vào ổ - “chết tiệt thật sao lại không nổ”
“cố lên cố lên “ - Nhi Cây Trâm cuống quýt.
Linh DJ gào vào điện thoại “ở D&D quận 1 có đánh nhau, làm chó gì nãy giờ không nghe máy hả?!”
Về sau tôi mới biết chị ta gọi cho 113.
“xoảng”,
“á á á...á...á”
1 thằng du đãng cầm cây đập vỡ kính ô tô và Linh DJ là người hét to nhất.
Thằng khốn nắm áo chị toan lôi ra khỏi cửa.
Tiếng xe rồ máy vang lên, ánh đèn pha chói lòa.
Một chiếc ô tô trắng nào đó ***g lên đâm thẳng vào thằng côn đồ.
Lốp xe chà lên mặt đường tạo nên những tiếng “ken két” khiếp đảm.
Cửa kính xe trắng hạ xuống, Sami và Ngố ngồi trong xe la lên “mau qua đây, mau qua đây”
Tim tôi đập thình thịch, mọi diễn biến đêm nay còn ác liệt hơn cả phim Hồng Công.
Thì ra chiếc xe của giáo sư đã bị bọn khốn phá hư máy, bọn chúng tính toán rất kĩ lưỡng từng đường đi nước bước để hãm hại Thắm.
“vì sao lại là Thắm, vì sao?” tôi gào lên, chân đá túi bụi vào 1 thằng đang nằm chết giấc.
Lúc này Mặt Quỷ cũng chạy lại gần, gã chỉ tay vào mặt chàng Ngố ra lệnh
“chở mọi người về nhà Hồng Ngựa, nhanh lên!chúng tôi sẽ theo về sau”

“không được!” cả Thắm, Linh, Nhi đều la lên “không có đầy đủ người tôi không đi đâu hết”
“mẹ chó, bọn mày còn kì kèo cái gì?chạy được đứa nào hay đứa đấy” -Ngọc Dao Lam cũng xuất hiên, trên tay bị 1 vết thương rướm máu.
“xe đâu?” -Mặt Quỷ hỏi
“ông giáo sư đang sửa”
“được rồi, Ngố, mau đi đi”
Chiếc xe trắng de số lùi, rồi vọt 1 cái phóng như điên ra khỏi bãi đổ xe.
Tôi nhìn thấy đằng sau cửa sổ, khuôn mặt Thắm đẫm nước mắt, mascara lem luốc. (ai biết chỗ này có gì không chính xác, xin mời pm "mcqueentop1" nhận thưởng)
Chỉ còn tôi, Mặt Quỷ, Ngọc Dao Lam và Nicky ở lại.
Những tiếng la hét ầm ĩ vang lên, đám côn đồ từ đủ mọi phía đổ tới.
Tôi trông thấy xe của Ngố tông ngã 2 thằng trước khi vào làn đường.
Mặt Quỷ gật gù “thằng luật sư nhìn ngu ngu vậy mà khá”.
Ngọc Dao Lam chửi “khốn nạn”, rồi đưa cho Mặt Quỷ 1 con dao găm.
“cầm lấy” gã đưa nó cho Nicky.
1 thằng trong đám côn đồ bị thương ở tay luôn miệng la lên “chém đi, chém chết mẹ tụi nó đi”
1 thằng khác nói “phải chạy thôi, công an sắp đến rồi”
Mấy gã đàn em cầm mã tấu trong tay không cương quyết, chúng hùa vào nói
“đúng đó đại ca, tạm thời rời đi cái đã, lát nữa kêu anh Hùng Tâm qua kiếm tụi nó sau”
“mẹ tụi mày” thằng đầu sỏ nhổ 1 bãi nước bọt về phía chúng tôi “cứ đợi đó chưa xong với tao đâu”
Gần chục thằng xúm xít đỡ đại ca rời đi, 2 chiếc xe 7 chỗ chặn đầu đón chúng.
Ngọc Dao Lam nói “hình như tụi này bên Thủ Đức”
“không cần biết” -Mặt Quỷ trợn mắt rồi đưa tay ngoắc 1 chiếc xe đen đang lao tới gần.
Là giáo sư đang đánh xe của Mặt Quỷ đến đón chúng tôi.
Xe lăn bánh trên đoạn đường Trần Hưng Đạo, đang bon bon trên đường bỗng có 2, 3 chiếc ô tô khác ép sát chúng tôi, sau đó còn có vài chiếc xì po lượn ngang qua chỉ trỏ.
Tôi đoán bọn chúng nhầm tưởng Thắm đang ở trên xe này.
Giáo Sư tăng tốc độ, rồi nhanh chóng rẽ vào 1 con đường vắng.
Bất thình lình Mặt Quỷ nói “Ngọc lái xe, giáo sư ngồi sang 1 bên”
Không ai dám có ý kiến, thế là chúng tôi dừng lại đổi tài.
Mặt Quỷ tiếp tục lệnh cho tôi và Nicky ra sau cốp lấy vũ khí.
Tổng cộng có 2 thanh kiếm nhật loại nhỏ, 1 cây tuýp lớn và 1 cây hàng.
Tôi đưa kiếm cho Mặt Quỷ, gã lắc đầu
“không thích đâm chém” - rồi đích thân lựa lấy cây tuýp.
Thế là Ngọc Dao Lam 1 kiếm, tôi 1 kiếm, cây hàng dành cho Nicky, giáo sư cầm dao găm.
Cảm giác như đang đối đầu với sinh tử khiến chúng tôi bấn loạn chân tay.
Mặt Quỷ nói “chạy chậm không để đèn”
Ngọc Dao Lam làm theo y vậy, chiếc xe chậm rãi lăn bánh trên đoạn đường vắng vẻ toàn cây là cây.
Rồi tôi trông thấy ánh sáng từ đèn pha xe hơi, 2 chiếc 4 chỗ, 1 chiêc 7 chỗ tiến tới từ cả 2 hướng trước sau.
Ngọc Dao Lam rẽ bên phải.
Bất ngờ xe sau tăng tốc.
“mẹ kiếp, nó thấy mình rồi”
Chị Ngọc nhấn ga, xe phóng vút đi trong đêm, hai hàng cây bên đường lao vù vù tới trước mặt .
Ban

đêm không có đèn, chị Ngọc chạy ở tốc độ 80km/h rồi tiếp tục tăng dần đều.
Giáo Sư la lên “cô có bằng lái chưa vậy?”
“haha, bằng chó gì, hồi nhỏ ông già tập cho đấy” (vãi Ngọc)
Nhìn qua kính sau, Nicky liếm môi nói “bọn nó đang đuổi theo, tổng cộng 2 xe”
Ngọc Dao Lam cười lạnh, chiếc xe đột ngột rẽ ngoặt vào 1 con đường nhỏ.
Con đường này 2 xe không thể chạy song song.
Rẽ trái, rồi lại rẽ phải rất gấp, Ngọc Dao Lam thể hiện tài lái xe siêu hạng.
Tuy nhiên vẫn có vài cái thùng rác bị chị tông phải.
Nicky nín cả thở, mi mắt giật giật.
Lúc này điện thoại của Giáo Sư đổ chuông
“là bé Nhi gọi” - ông la lên.
Mặt Quỷ nói “bảo bọn họ ở yên nhà Hồng Ngựa đi, chỉ có vài xe thì cắt đuôi nhanh thôi”

Giáo Sư lập lại đúng những lời Mặt Quỷ căn dặn.
Tôi nghe thấy nhiều tiếng tranh cãi ầm ĩ ở đầu dây bên kia, dường như mấy người Thắm, Nhi, Linh, ...nhất quyết hỏi ra địa điểm để gọi ai đó tới giúp.
Điện thoại tắt.
Mọi người đều nhìn Mặt Quỷ lo lắng.
ở thời điểm sinh tử gã chính là cái phao bự cho cả đám bấu víu.
Ngọc Dao Lam cười nhạt nhẽo “bây giờ con Ngọc này chẳng muốn dính liếu hay nợ nần gì với đám bảo kê Đêm Màu Hồng nữa, vợ chồng mình tự xử lí được mọi việc, phải không anh yêu?”
Công nhận, vợ chồng nhà chị đại mà cầm vũ khí thuận tay thì đánh nhau “bốc” như phim chưởng.
Nhưng còn Giáo Sư, Nicky và tôi? ai biết được trong lúc ẩu đả họ có khả năng bảo vệ cho chúng tôi không?
Chiếc xe chạy vòng vòng trong khu dân cư.
Tôi nghĩ nếu ở trong địa hình này chúng tôi sẽ rất dễ bị bọn giang hồ kia chặn đầu.
Và quả nhiên, sau 10 phút lay hoay, ánh đèn xe liên tiếp xuất hiện ở các hướng xung quanh.
“có khoảng 4 xe” -Ngọc Dao Lam đập bộp bộp vào vô lăng.
“Rẽ hướng kia” -Mặt Quỷ chỉ tay.
Ngọc Dao Lam rồ ga phóng thẳng về hướng đó.
“bật đèn lên đi”.
Có ánh sáng đưa lối phía trước, ai nấy thở phào nhẹ nhõm.
Chị Ngọc cho xe băng ngang qua 1 chiếc ngược chiều, 2 gương chiếu hậu va vào nhau tan nát.
Tài xế bên kia đảm lược yếu hơn hẳn Dao Lam, chiếc xe 4 chỗ chệch đường leo thằng lên lề .
“hahaha, mẹ chó chúng mày bố láo với chị à” - chị đại phấn khích bấm còi như điên.
Các xe còn lại nhanh chóng nối đuôi nhau tham gia truy sát chúng tôi.
Màn rượt đuổi diễn ra nghẹt thở, từ đại lộ này sang đại lộ khác, từ tuyến đường này sang tuyến đường khác, 4, 5 ô tô đuổi bắt nhau náo loạn.
Người dân bàng hoàng hoảng hốt.
Xe Chạy vào 1 khúc đường trống trải, Ngọc Dao Lam la lên:
“cho chúng mày 1 món quà nè”
Tôi và Nicky lập tức ôm nhau cầu nguyện.
Chiếc xe của Mặt Quỷ phóng thẳng vào tuyến đường đua có 1 nhóm gồm hàng trăm quái xế nam nữ đang tụ tập nẹt pô.
Chị Ngọc bấm còi như điên dại.
“xe máy tránh đường xe con, xe máy tránh đường xe con, mẹ kiếp dám không tránh à” -
Bà chị đại quay ngang xe, vài thằng chưa hiểu chuyện gì đã văng xuống đường.
Tiếng động cơ xe gầm lên như ngựa, mọi người la hét ầm ĩ.
4 chiếc ô tô làm náo loạn cả khu vực đua xe, một vài thằng bên đường quá khích vác đá ném.
Xe bọn bám đuôi chạy sau chúng tôi nên lãnh nguyên cơn mưa đá.
Rồ máy ầm ầm, Ngọc Dao lam hò hét .
“chị Ngọc number one, number one! Quá nhanh! Quá nguy hiểm!”
Rồi chị bỗng thốt lên “thôi...bỏ.... mẹ...!”
Thì ra, xe chúng tôi chui nhầm vào...đường 1 chiều.
Xe lớn, xe nhỏ, xe máy, xe tải bấm còi inh ỏi, chị Ngọc nép sát vào lề đường, cũng bấm còi như phê thuốc.
Giáo sư ngồi ghế đầu, mặt mũi xanh tím tái.
Tôi nhủ thầm “thảm rồi, kiểu này bẹp dí trên xe rồi”
“bộp, xoảng...két két...két...” xe quay ngang, đầu xe móp vào 1 khúc.
Chúng tôi liên tục va chạm với 2 ô tô ngược chiều.
“Xe tải kìa, xe tải kìa” - Mặt Quỷ la lớn.
ánh đèn lóa lên sáng mắt, tiếng còi xe tải rít lên nhức óc.
Chị Ngọc gấp gáp de xe tông thẳng vào cổng 1 tòa biệt thự, vừa hay né được xe tải chỉ trong gang tấc.
Đầu xe bốc khói, giáo sư bất tỉnh.
Mặt Quỷ gào:
“chạy kiểu mẹ gì vậy con kia?”
“ai mà biết, mày có ngon thì lái đi”
“quay lại” Mặt Quỷ ra lênh - “quay lại phang chết cha chúng nó”
“được đấy anh yêu, đáng lẽ anh nên nói câu này sớm hơn”
Kéo cần số, Ngọc Dao Lam điều khiển xe rẽ hướng. bắt đầu 1 cuộc săn đuổi ngược.
Mặt Quỷ ngùn ngụt lửa giận, Ngọc Dao Lam hăm hở vào cuộc.
Chỉ có tôi và Nicky phó mặc cho số phận.
Vừa ra đường, chúng tôi đã trông thấy 2 xe của bọn côn đồ gặp tai nạn, 1 xe đầu bẹp dí.
Chiếc còn lại bị chính xe tải ban nãy tông phải, không còn ra hình dáng gì nữa.
Đồng bọn của chúng nhanh chóng đào tẩu vào đoạn đường khác.
Mặt quỷ đập ghế la lên “đuổi theo nhanh lên”
Chúng tôi rượt theo bọn chúng với tốc độ khủng khiếp.
Khói càng bốc lên nhiều hơn, bốc mịt mù
“hư xe cũng phải giết chúng nó”
Xe bọn côn đồ là loại innova 7 chỗ, chúng ngu ngốc đâm đầu vào ngõ cụt.
Ngọc Dao Lam không hề nể nang, chị đại tông chúng 1 phát quay cả đầu xe.
Sau đó thản nhiên gài số lùi, cho xe de lui ép chiếc 7 chỗ vào góc đường.
“rừm rừm. . rừm. . ”

“hahaha, chết mày chưa?chết mày chưa?”
Mặt Quỷ lao ngay xuống xe, bằng tốc độ nhanh chóng, gã đập bể cửa kính, lôi 1 thằng cao lều nghều xuống đướng phang tới tấp.
“a. . a. . hự . . hự. . ”
Máu bắn khắp chung quanh.
Rồi 2 thằng, 3 thằng tiếp theo ngã xuống.
Tôi và nicky sấn tới chém trúng tay 1 thằng, nicky đạp cho nó 1 phát hết 10 phần công lực, anh chàng cũng ngã ngửa về sau.
Ngọc Dao Lam nhẹ nhàng vác kiếm nhật đâm 1 nhát xuyên cửa kính vào gã tài xế. cửa bật mở, chị Ngọc bị hất ngược.
Giáo sư nhắm mắt chém bừa, gã tài xế ôm cánh tay đầy máu, đạp cho ông 1 cái sám hối.
Sau đó hắn cầm mã tấu nhảy bổ vào chị Ngọc chém tới tấp.
Nhìn cuộc huyết chiến giữa Ngọc Dao Lam và tay côn đồ, máu anh hùng trong tôi trỗi dậy, ngay tức thì tôi phóng tới, đâm cho hắn 1 nhát trúng ngay be sườn.
“a...a. . a, khốn nạn chúng mày”.
Giáo sư bồi thêm cho hắn 1 nhát trúng tay, ông hoảng hốt buông luôn con dao găm rơi xuống đường. nhưng đang lúc ẩu đả, chỉ cần sơ sẩy một chút lập tức phải trả giá.
Giáo sư bị 1 thằng côn đồ chém mấy nhát vào bả vai, cũng may tôi nhanh tay cho hắn 1 đường kiếm ngang bụng.
Ngọc Dao Lam đá chân, hắn quỵ xuống đất, chị đại bổ 1 nhát trí mạng, vai hắn tuôn đầy máu, nằm chết giấc.
Những tiếng la hét thảm thiết liên tục vang lên. Nhiều tên bị thương bỏ chạy tán loạn.
Tôi đứng sững tại chỗ thở dốc.
Mặt Quỷ túm lấy tóc 1 thằng khá to con, nện cho hắn mấy đấm vào bụng kêu thùm thụp.
“mày là Hùng Tâm đúng không?”
“tao hỏi có đúng không?”
Tay kia ú ớ gì đó không nghe rõ.
Mặt Quỷ, thả tay để hắn dựa người vào xe rồi mới hỏi “mày là Hùng Tâm?”
“đúng...đúng. . ”
“là thằng nào sai mày?”
Hắn ôm bụng lắc đầu.
“mẹ kiếp!”
“ối á á. . ”
Mặt Quỷ kéo lôi hắn tới trước đầu xe, canh sao cho bánh xe nằm ngang hông hắn, rồi gã mở cửa đề máy.
“rừm...rừm...”
“đừng...đừng em nói . . em nói”
Thế là trước mặt chúng tôi, tay giang hồ Hùng Tâm sợ hãi khai tất tần tật.
Thì ra băng nhóm của hắn được 1 cô gái thuê giết Thắm, giá ban đầu là 30 chai nhưng khi biết Thắm từng là gái nhảy nổi tiếng của Đêm Màu Hồng, dân chơi gọi là đĩ của đĩ lập tức đổi ý, nói rằng “30 chai chưa thể giết người này, xin tí máu thì được”.
Cô gái nói “vậy thì năm chục, làm sao thì làm phải cho nó biến mất khỏi thế gian”
Hùng Tâm trả lời “nếu cô ta đi với khách, là ông lớn hay anh đại nào thì phiền phức lắm”
Thế là cô gái ra giá chót “dứt giá trăm rưỡi, tiện thể xin thằng nhóc cặp bồ với con điếm đó lít máu”
Tức là chúng sẽ giết Thắm, và chặt 1 cánh tay của tôi.
Tôi bèn hỏi “cô gái kia là ai?”
Hùng tâm liếm lưỡi, nhìn thấy ánh mắt sắc như dao lam của chị Ngọc, hắn lật đật nói
“hình như còn là sinh viên, nhà rất giàu, tiền bạc chỉ cần cất tay không chớp mắt”
“ngoại hình như thế nào?” -Ngọc Dao Lam hỏi
“cao khoảng bằng chi” Hùng tâm chỉ chị Ngọc -“rất xinh đẹp, có đeo cặp mi giả”
“mi giả?Mi Dán?” - tôi bất giác la to 1 tiếng.
Tay Hùng Tâm ngơ ngác không hiểu.
Ngọc Dao Lam nhìn tôi chằm chằm “mẹ kiếp, cái con bé bạn tốt của mày đấy”
“em. . em không biết chuyện này”
“mày mà biết thì còn nói làm gì”
Ngọc Dao Lam lạnh lùng quay sang tay giang hồ - “vết thương trên người tao, bây giờ chúng mày tính sao?”
“da dạ, em sẽ bồi thường cho chị”
“bồi thường bao nhiêu?”
“50 chai”
“mày muốn chết à?”
“dạ dạ 100 chai”
“thế còn cái xe hỏng thì tính sao đây?”
Hắn nuốt nước bọt “chị cứ lấy chiếc này thế vào ạ”.
Chị Ngọc vả cho hắn mấy bạt tai rồi nói “băng của tụi mày từ nay cút xuống dưới Bình Dương làm ăn, còn thấy le me thành phố thì liệu hồn”
Hùng Tâm gật đầu rối rít.
Nhìn Mặt Quỷ băng bó tạm bợ cho Ngọc Dao Lam, trong lòng tôi ngổn ngang tâm sự.
Mi Dán! Cô gái này miệng nam mô một bồ dao găm.
Sớm đã nhận ra cô ta là mẫu người không ăn được đồ ngon thì đạp đổ, nhưng không ngờ lại dám gây ra chuyện này.
Nghĩ lại lúc vào bar D&D, Mi Dán có gọi cho tôi, nói rằng “chúc hai người hạnh phúc đêm nay” - bây giờ tôi mới hiểu ý nghĩa câu nói đó.
Bất giác tôi liếc nhìn khuôn mặt lạnh như tiền của Mặt Quỷ.
Bề ngoài gã thô kịch, nhưng bên trong phóng khoáng biết bao.
Còn Mi Dán bề ngoài dễ thương là thế, mà tâm địa xấu xa không tưởng.
Sau mọi rắc rối, tôi nghiệm ra 1 điều “đến cặp mi còn giả, thì con người làm sao thật nổi!"


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện