Nhưng không thể trở về được nữa rồi! Cha mẹ đều mất, bản thân vào cô nhi viện, cũng ở đó biết được sư phụ.
Là sư phụ cho hắn ăn những mỹ vị hắn chưa bao giờ được ăn, hương vị ngọt ngào trơn mềm không còn lời nói nào có thể hình dung được, hắn ăn một bát lại một bát, trong trí nhớ, đấy là lần đầu tiên hắn ăn cơm no.
Thế cho nên sau này biết được nguyên liệu nấu ra những mỹ vị như vậy, bản thân muốn ngừng nhưng mà không ngừng được rồi.
Bản thân sư phụ không phải là một người dễ ở chung.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Loại đồ ăn ngon này đến thời điểm hắn 15 tuổi thì chấm dứt.
Một năm kia, hắn tự tay gϊếŧ con mồi đầu tiên trong đời, hắn vẫn nhớ kỹ, ban đầu mình sợ hãi như thế nào, tay run run không ngừng, ngay cả dao cũng cầm không chặt.
Thời điểm hắn chậm chạp xuống tay, thì sau lưng bị quất đến đau đớn, sư phụ hung tợn bức bản thân động thủ, nếu không...sẽ quất chết hắn.
Hắn rốt cuộc không nhịn được đau đớn, vung dao trên tay ra, bổ về phía con mồi, giữ chặt dao chém đến khi máu tươi thấm ướt áo hắn, thẳng đến khi không còn sức giơ dao lên.
Cho tới bây giờ, hắn không thể quên được ánh mắt mở trừng trừng nhìn chòng chọc hắn trước khi chết của con mồi.
Về sau hắn gϊếŧ thêm con mồi, đều trói chặt đối phương, không cho bọn họ đối mặt với hắn, không muốn nhìn thấy ánh mắt của bọn họ.
Hối hận không hả? Hối hận là cái gì, hắn không hiểu.
Hắn than một tiếng, rồi thu hồi đa sầu đa cảm của bản thân, đã không còn đường lui, chỉ có thể đi tiếp trên con đường tối om này.
Ngẫm lại sư phụ ăn cả đời cũng không có chuyện gì xảy ra, hiện tại vẫn lặng yên sinh hoạt, không có đạo lý may mắn của hắn kém đến nỗi chỉ được mấy năm đã bị bắt!
Vu Duyệt còn chưa tỉnh lại, nhìn dáng người thon nhỏ của cô gái, tuy rằng hắn không quá đói, nhưng nước bọt vẫn không tự chủ được tiết ra.
Thiên vị của hắn là bắp đùi của các cô gái trẻ tuổi, mềm mềm chứ không dai như củi.
Hắn xoay người ra khỏi phòng, rất nhanh cầm theo dao quay lại.
Hướng về phía bắp đùi của cô gái rồi dùng sức cắt.
Con mồi đang hôn mê rất nhanh bị cơn đau làm cho tỉnh lại, một trận kêu thảm thiết không phải của mình, nhưng vào trong tai hắn lại đặc biệt mê người, hắn hưởng thụ cảm giác khống chết sinh tử, cố ý vẽ