"Từ đường Long Phi đi vào một chút chính là nơi mà cậu muốn đi. " cả một buổi sáng, Trần Tử Tinh đi đằng trước dẫn Quan Thần chụp chụp chỗ này chụp chụp chỗ kia, vì cậu đảm nhận làm người dẫn đường, "Quê cậu không có à? Sao cái gì cậu cũng chụp thế."
Chỉ thấy Quan Thần đi vài bước rồi lại dừng lại mấy bước, không phải chụp hoa thì cũng là chụp côn trùng, hiện tại Trần Tử Tinh đang đứng trên một cây cầu nhỏ, dòng nước chảy róc rách, bờ bên kia có một gốc liễu cổ thụ rất lâu rồi cùng với một cái giếng, gạch xanh rêu xanh.
"Bạn nhỏ Trần Tử Tinh, cái này cậu không hiểu." Quan Thần hừ hừ hai tiếng, quay lại chụp bộ dạng không kiên nhẫn của Trần Tử Tinh, bỏ máy ảnh xuống vừa cười vừa nói, "Càng tự nhiên thì càng đẹp, chụp ảnh không phải chỉ là ghi lại khoảnh khắc đẹp nhất thôi."
Quan Thần nháy nháy mắt với cậu mấy cái, bước về phía trước, nhìn một vòng xung quanh, "Đúng là giống như trên mạng nói...haizz trấn Hồng Kỳ các cậu rất thích hợp làm loại hình du lịch tham quan, có cổ vận. Nhân cơ hội mở một tiệm buôn bán chắc chắn sẽ phát."
Hắn quay đầu nói với Trần Tử Tinh.
"Muộn rồi." Trần Tử Tinh quay đầu lại nói, "Mấy năm trước lúc vừa nói muốn xây dựng ba tôi tiếc tiền, bây giờ vay ở đâu được."
Trần Tử Tinh nhún vai, tiếp tục đi phía trước đi, Quan Thần nhìn cái bộ dạng kiêu ngạo của cậu, nâng máy ảnh lên liên tiếp chụp mấy tấm ảnh, tách tách tách tách. Âm thanh vang lên liên tiếp không ngừng nghỉ làm cho Trần Tử Tinh tạc mao.
"Cậu làm gì!" Trần Tử Tinh quay đầu trừng hắn."Chụp đến nghiện rồi đúng không?"
"Đẹp trai a." Quan Thần không nghiêm túc cười cười, đưa máy ánh đến trước mắt Trần Tử Tinh, "Tinh ca, nhìn xem, đẹp trai lắm."
Trần Tử Tinh liếc nhìn một cái, hừ một cái, không nói.
Đúng là rất đẹp trai.
Hai người lại đi về phía trước một hồi, đây là một đoạn buôn bán của phố Long Phi, hai bên đường đều là các cửa tiệm, bán đủ các loại đồ nhỏ nhỏ, giá cả cực kỳ đắt đỏ, chuyên môn dùng để lừa bịp du khách. Nhưng hôm nay rõ ràng là cuối tuần, trên đường bất ngờ lại không có mấy người.
Đi qua phố buôn bán Long Phi, lại đi về phía trước là đến phạm vi làng du lịch. Khách sạn tráng lệ sừng sững cách đó không xa, vừa nhìn là có thể thấy chính là chỗ cho những kẻ lắm tiền, bể phun nước, tượng đá sư tử....ngay cả tường của khách sạn cũng ánh vàng rực rỡ, hơn phân nửa có thể đâm mù mắt chó.
Trần Tử Tinh cảm thấy cậu nếu đi đến cắn một phát, có thể sẽ phát hiện mấy cái này đều là vàng thật.
Chính là hiện tại. . . . . . Trần Tử Tinh đang đứng ở vạch an toàn ngoài đường, cúi đầu nhìn cái bảng gỗ kia.
Mặt trên lãnh khốc vô tình viết vài chữ: "Phía trước thi công, cấm đi vào."
Trần Tử Tinh: ". . . . . ."
Thật sự là tới sớm không bằng tới đúng lúc a.
Tách tách một tiếng, Quan Thần bên cạnh lại lấy ra máy ảnh ra chụp lại một màn này.
". . . . . ." Trần Tử Tinh nhìn một cái giống như việc này chẳng liên quan đến cậu, "Cậu thật xui xẻo."
"Đúng vậy, quá thảm ." Đương sự vạn phần tán thành gật gật đầu, nói xong lại chụp một bức ảnh nữa, "Chụp một bức ảnh kỷ niệm sự xui xẻo của ngày hôm nay đi."
Trần Tử Tinh cạn lời, cảm thấy chính mình bắt đầu có thể quen với sự thoát tuyến của Quan Thần, cậu khom lưng xuống, tay chống vào đầu gối cẩn thận nhìn hàng chữ viết ở phía trên tờ quảng cáo dưới đất.
"Cậu nhìn này." Trần Tử Tinh nói, "Hắn nói. . . . . ."
"Giai nhân xinh đẹp, gợi cảm Miêu Miêu! Ragdoll, Tam thể, mèo anh lông ngắn, mèo tai cụp và đủ các loại mỹ nhân, cần gì có đó! Các vị quan khách, các vị còn chờ gì nữa! Mau đến đây nào!"
Quan Thần lấy tờ giấy quảng cáo ở dưới đất lên đọc to: "Địa chỉ phố Long Phi balbalbal, số điện thoại 135. . . . . ."
? ?
"Câm miệng!" Trần Tử Tinh lạnh lùng ấn đầu hắn xuống, cướp lấy tờ giấy quảng cáo mèo vo thành một cục rồi ném vào thùng rác, chỉ vào mấy chữ trên góc tấm ván nói, "Cho cậu xem cái này! Cậu xem, họ nói mấy ngày hôm trước ở đây bị cháy, bây giờ đang trong thời gian sửa chữa."
Trên tấm ván gỗ còn viết kể lại nguyên nhân, Quan Thần vẫn còn oán niệm với cái tờ quảng cáo mèo kia nhìn lướt qua nó một cái, sau đó quay đầu lại, đưa tay chỉ chỉ một hàng chữ trên tấm ván, "Ha, họ còn nói là do một người đàn ông bị thần kinh vừa khỏa thân vừa phóng hỏa."
". . . . . . Có thật này." Trần Tử Tinh tầm mắt rơi xuống, dừng một chút, chỉ vào tấm ván gỗ quay đầu hỏi, "Cậu đến đây lúc nào thế?"
". . . . . ." Quan Thần ngẩn người, sau đó mới phản ứng lại.
"Đi sang một bên, đi sang một bên, " Quan Thần cười nói, "Nếu thật sự là tôi, tôi sẽ vừa phóng hỏa vừa nhảy sexy. Tranh thủ để được lên đầu đề ngày hôm nay."
Hắn chống đầu gối đứng lên, duỗi thắt lưng một cái, nhíu mày với Trần Tử Tinh.
"Bạn nhỏ, cậu đưa Quan Thần ca ca đi đều đi hết rồi, bây giờ dẫn ca đi mua sắm vui chơi?"
"Ai Quan Thần ca ca với cậu." Trần Tử Tinh cũng đứng lên, ngáp một cái, "Không có gì vui để chơi, mang cậu đi mua sắm vậy."
Nói là tùy tiện mua