Ngày 10 tháng 9, thời tiết tốt.Đêm qua tôi lại bị bóng đè.Trong cơn mơ màng tôi trở người, sờ thấy một cánh tay bên cạnh gối, tôi giật mình tỉnh giấc.
Khi tỉnh, liền nhìn thấy một cái mặt đầu lâu đang gối lên đầu giường, đầu lâu đó thấy tôi tỉnh, hướng về phía tôi nhe răng cười, tôi thật sự bị dọa cho sợ chết khiếp.
May mà nghĩ đến việc niệm Quan Thế Âm Bồ Tát cứu khổ cứu nạn, vừa niệm xong, thật sự tỉnh lại, cảm tạ Bồ Tát.Ngày 12 tháng 9, sáng sớm.Hôm qua thứ bảy, từ sáng sớm đã thấy không thoải mái, cơm cũng không ăn, uống thuốc xong liền đi ngủ, khi tỉnh lại vậy mà đã 12 giờ rồi, vốn dĩ nói cùng đồng hương ăn liên hoan, kết quả ngủ nguyên một ngày.Aiii.Dạo gần đây cảm thấy thời gian trôi qua quá nhanh, trong nháy mắt đã đến đại học Lĩnh Nam được hai tuần rồi, nhưng khoảng thời gian qua việc gì cũng không thuận lợi.Vốn dĩ trước khi lên đại học còn rất mong chờ bốn bạn cùng phòng cùng nhau ăn cơm, cùng nhau lên lớp.
Ai biết được hai bạn cùng phòng đều là người bản địa, còn người nữa thì không phải, nhưng tính tình của cô ấy thật sự rất kì quái, cả ngày lẩm bẩm với cái bình được bọc trong vải đỏ, ngày đầu tiên khai giảng thì ở trong phòng ngủ thắp hương, trời cao aa, vì sao để tôi gặp bạn cùng phòng như vậy.
Còn nữa, sao Song Ngư gần đây thủy nghịch hành (*) à? Sao tôi cảm thấy mọi thứ không được suôn sẻ thế? Sáng thứ sáu ngã cầu thang, chân suýt nữa bị bong gân.
Đi tập huấn quân sự thì không bắt kịp xe để đến sân vận động, lúc đến nơi đã bắt đầu tập hợp rồi, còn bị giáo quan và phụ đạo viên ghi tên.
Trời cao phù hộ, ngàn vạn