Sau khi tạm biệt nữ quỷ, tôi đứng đợi hơn nửa tiếng đồng hồ mới đợi được một nữ sinh cầm dù đi qua rừng cây nhỏ.
Ban đầu tôi muốn đợi đến tối mới đi đến nơi ẩn núp cho du hồn.
Nhưng ở đại học Lĩnh Nam, luôn khiến tôi có một loại ảo giác, giây tiếp theo Chu Độ sẽ tìm đến đây.
Vì thế tôi chỉ có thể tiếp thêm tinh thần, khi nhìn thấy nữ sinh đi ngang qua, nhanh chóng chui vào ô che nắng của cô ấy, lại nhân lúc nữ sinh và chiếc xe trên đường giao nhau, nhanh như gió chuồn vào trong chiếc xe hơi nhỏ màu đen đang đi về phía cửa Đông.
Chủ xe là một bà mẹ trẻ, phía sau ghế lái đặt một chiếc ghế an toàn, một cô bé mũm mĩm rất đáng yêu đang ngồi ở phía trên.
Tôi còn cho rằng cô gái nhỏ nhìn thấy tôi sẽ khóc, nào biết cô bé không những không bị không dọa sợ, còn cười toe toét, hoa tay múa chân về phía tôi.
"Giai giai, đừng lo lắng, đợi lát nữa thì gặp được bà ngoại rồi.
" Có thể là không biết vì sao đứa bé đột nhiên vui lên, người phụ nữ quay đầu lại, thấy đứa bé không sao, mới yên tâm tiếp tục lái xe.
Lúc xe đi qua cổng trường phía Đông, tôi tìm được một chỗ râm mát, liền nhảy từ trên xe xuống, lại nhanh chóng dán vào tường đi về phía phố Tuyền Lạc mà nữ quỷ nói.
Với tư cách là một tân sinh viên, kì thực tôi không đặc biệt hiểu rõ về đại học Lĩnh Nam và khu vực xung quanh, nhưng phố Tuyền Lạc ở cửa Đông vì có chợ đêm và quảng trường rộng lớn, lúc vừa mới khai giảng, tôi từng đến nơi này mua đồ dùng kí túc xá với đồng hương.
Mặc dù chỉ đến phố Tuyền Lạc hai lần, nhưng đường đi tôi vẫn còn nhớ rõ.
Theo phương hướng mà nữ quỷ cung cấp, tôi chịu đựng cảm giác nóng rát, một đường đi về phía Tây, vốn cho rằng sẽ tìm rất lâu, nào biết vừa rẽ vào góc thứ nhất, liền thấy một quỷ lão bà mặc áo liệm trên người.
Phản ứng đầu tiên của tôi chính là muốn quay đầu bỏ chạy, từ khi còn nhỏ, tôi đều vô cùng sợ hãi loại áo liệm này.
Vì khi đó đã cảm thấy, loại hoa văn phức tạp trên áo niệm thoạt nhìn không chỉ có vẻ không vui, hơn nữa còn có một cảm giác quỷ dị khó giải thích, mà loại cảm giác quỷ dị này trở nên mãnh liệt hơn khi tôi nhìn thấy lão bà này.
Đỉnh đầu là mặt trời nóng rát, nhưng lão bà không ở chỗ râm mát, mà cuộn tròn lại, ngồi xổm trên lưng một người phụ nữ trung niên.
Người phụ nữ trung niên sắc mặt mệt mỏi, đang cúi người khom lưng, sắp xếp một quầy hoa quả trước mặt.
Trên quầy hoa quả có đủ các loại, mà lão bà đó, thuận theo động tác phập phồng lên xuống của người phụ nữ, nhưng ngồi vô cùng vững chắc, cũng không bị rơi xuống.
Có lẽ bị tôi nhìn chằm chằm quá lâu, lão bà đột nhiên ngẩng đầu, nếp nhăn khô quắt trên mặt vỡ ra một chút, sau đó hướng về phía tôi cười cười.
Quả thực bà ta cười lên rất ôn hòa, nhưng tôi nhịn không được đổ mồ hôi lạnh, bởi đầu bà ta tựa như quay ngoắt lại, gần như 180º.
Tôi nhịn không được lùi về sau một bước, bà ta lại dịch chuyển vèo một cái, một khuôn mặt trắng bệch bỗng chốc bay đến trước mặt tôi.
Nếu lúc này, nhạc nền được chuyển thành một bộ phim kinh dị tiêu chuẩn, tôi phỏng chừng đã ngất đi rồi, nhưng tôi không có, bởi vì siêu thị bên cạnh đang thả vận may đến.
"Bà, chào bà ạ.
" Tôi khô khan mở miệng, bà ta lại cười, cười đến mức nếp nhăn trên mặt đều vỡ ra, "Vừa mới chết?""Đúng vậy, xin hỏi du hồn---"Tôi lấy hết can đảm, còn chưa hỏi hết, lão bà liền xoay người một cái, lại một lần nữa nhảy về trên lưng người phụ nữ, đầu cũng không quay.
"Đi thẳng về phía trước, đến cổng thứ bảy rẽ phải, vào sân xuống giếng, đáy giếng sâu nhất chính là chỗ đó.
""Cảm ơn!" Nhớ tới phản ứng vừa nãy, tôi có chút ngại ngùng, nhanh chóng nói cảm ơn, sau đó rời khỏi góc xó này giống như chạy trốn.
Người sợ quỷ sau khi biến thành quỷ vẫn sẽ sợ quỷ, có quỷ sợ ánh mặt trời nhưng mà có quỷ lại không sợ, đây chính là điều thứ nhất tôi học được sau khi biến thành quỷ.
*Bởi vì đích đến đang ở không xa, tốc độ bay của tôi rất nhanh, chưa tới năm phút đã tới được cái sân mà lão bà áo liệm nói.
Nhưng vừa mới từ trong cửa gỗ xuyên qua, tôi liền đối mặt với mấy đôi mắt dày đặc quỷ khí.
Bọn họ đứng dưới cây đa lớn trong sân, lúc nhìn thấy tôi, mày đều không hẹn mà cùng nhăn lại.
"Mẹ nó, lại đến một đứa.
"Một người đàn ông gầy gò trong bộ vest và áo lót lên tiếng trước, hắn ta sốt ruột nói xong, lập tức có người phụ họa theo.
"Đúng vậy, nơi ẩn núp của chúng ta đã đầy rồi, hai người các ngươi đi chỗ khác đi.
"Hai người bọn họ nói