Cách đó không xa, trong một cái góc nhỏ cạnh cây cầu, có một cụ bà đang ngồi xổm đốt thứ gì đó.
Nếu là trước kia, tôi khẳng định sẽ vì sợ hãi hoặc kiêng dè mà tránh xa, nhưng sau khi trở thành quỷ, tôi vậy mà có thể từ trong phiếu giấy vàng kia, ngửi ra được một chút mùi hương.
Cơ hồ không có bất cứ sự chần chờ, tôi lập tức đi qua đó.
Nguyên bảo màu vàng kim cùng với phiếu giấy bày đầy mặt đất, khuôn mặt cụ bà hòa ái, ngồi xổm ở một góc vừa đốt vừa lẩm bẩm.
Thấy thế, tôi cũng ngồi xổm một bên, duỗi tay muốn bắt chút đồ ăn, nhưng mà dù cho bắt thế nào cũng chỉ bắt được không khí.
Nửa phần hương khói cũng không với tới, tôi sửng sốt, đỉnh đầu bỗng nhiên có tiếng két.
"Đừng bắt, đồ bà ấy đốt đều gửi cho người bạn già của bà ấy, phía trên đều có ghi tên, du hồn dạ quỷ không ăn được.
"Sau đó, lại két một tiếng, tôi ngẩng đầu, hơi sửng sốt.
Phía trên lan can của cây cầu, không biết có thêm một con thỏ xám đang ngồi từ khi nào, thể trạng gấp đôi con thỏ bình thường, đang ngồi xổm ở lan can đá ăn củ cà rốt, thấy tôi nhìn nó, con thỏ nhoẻn miệng cười, phát ra hai tiếng thật thà.
"Cô có phải muốn ăn thứ gì hay không, tôi có rất nhiều đồ ăn.
" Nói xong lời này, nó nhảy dựng người, đi về phía sảnh bán đồ hương khói bên phía cầu.
Đi được hai bước, thấy tôi vẫn đứng nguyên tại chỗ, ánh mắt thỏ có chút nghi hoặc.
"Sao cô không qua đây?"Tôi hơi mím môi, không nói chuyện, nhưng ánh mắt rất do dự, vạn nhất con thỏ này là tinh quái xấu xa----Tôi còn đang chần chừ, con thỏ đột nhiên nhảy vào Phật đường bên cầu nơi chất đầy tượng phật, hương khói và phiếu giấy.
Lúc ra ngoài, trên tay nó cầm một cái túi nhựa lớn, sột soạt một chút kéo túi ra, mùi hương nháy mắt bay ra ngoài.
Con thỏ cười hào phóng, "Những đồ ăn này đều là dì bán hương ở đây thờ cúng cho ta, có gà, có vịt, còn có cá, còn có ngó sen tạc viên, đều cho ngươi nhé.
"Tôi hơi sửng sốt, con thỏ lại hắc hắc cười hai tiếng, thoạt nhìn có chút ngại ngùng, "Mặc dù không phải đặc biệt tươi mới, nhưng ta dám đảm bảo tuyệt đối không bị hư.
""Vì sao ngươi không ăn?" Sợ đồ ăn này có vấn đề, sau khi do dự một hồi lâu, vẫn là hỏi ra, con thỏ lại vô cùng thản nhiên, gãi gãi đầu, hắc hắc cười nói: "Ta tu luyện, chỉ ăn chay thôi.
"Thì ra đây là một con thỏ mười chín năm trước mở linh thức.
"Kì thực lúc mới đầu ta chỉ là một con thỏ thịt, thỏ thịt ngươi biết nhỉ, chính là cái loại khi lớn lên có thể trực tiếp lột da ăn thịt.
Lúc đó người mua ta là một tiểu cô nương tâm địa lương thiện, rất tình cảm, cũng có tuệ căn, ngày thường thích ở dưới ánh trăng hoặc ngồi trên ban công tụng kinh, mới đầu ta căn bản đều nghe không hiểu, chỉ cảm thấy có một nhân loại ngồi xếp bằng chỗ đó, miệng bô bô không biết đang nói cái gì.
Sau này có một ngày, vào lúc trăng tròn, cô ấy vẫn tụng kinh như thường ngày, ta lại cảm thấy bản thân dường như nghe hiểu mấy câu trong đó, sau đó, ta vậy mà phát hiện bản thân có thể nghe hiểu một nửa.
Có điều, sau này mẹ cô ấy ghét bỏ ta trên ban công có mùi, liền khăng khăng muốn đưa ta đến nông thôn, ta vốn dĩ nghĩ rằng ở nhà họ hàng của tiểu cô nương một khoảng thời gian, nói không chừng tiểu cô nương sẽ đến thăm ta, kết quả là họ hàng nông thôn đó muốn ăn ta, ta liền lén lút trốn đi.
""Cho nên ngươi liền chạy đến nơi này tu luyện?" Tôi vừa nhìn thức ăn thơm ngào ngạt trên mặt đất, vừa nghe con thỏ kể, thỉnh thoảng sợ con thỏ xấu hổ, cũng sẽ chen vào hai câu.
Nhưng con thỏ rất tự nhiên lại quen thuộc, lải nhải, cuối cùng, lại gật gật đầu, nhìn trông vô cùng hài lòng.
"Nơi này quả thực rất tốt, có sông có núi, ít người thanh tịnh, cũng có người thành kính cung phụng, quan trọng còn có thể mỗi ngày nghe các đạo sĩ tụng kinh, vận may tốt còn có thể ở phía xa xa nhìn thấy Thần tiên, thật tốt nha.
""Còn có thần tiên?" Động tác của tôi dừng lại, con thỏ lại gật đầu, "Đúng vậy a.
""Chẳng qua là không thường xuyên nhìn thấy.
" Đôi mắt nó trừng lên sáng lấp lánh lại bổ sung thêm.
"Thông thường, khi những đạo sĩ này làm các nghi lễ, hoặc làm các loại quy mô lớn khác như cầu phúc cầu bình an đề vận pháp sự, ngẫu nhiên sẽ có thần thức của thần tiên xuống xem, nhưng rất ít nhá, nhiều năm như vậy ta cũng chỉ từng thấy một lần ở phía xa xa, kì thực cô cũng không biết, trong đạo quán mặc dù có các vị thần minh thân kim điêu khắc, nhưng trong đó có rất nhiều tinh quái ngồi ở phía trên đó.
""Vì sao? Họ làm như vậy không sợ bị thần tiên trách phạt à?" Tôi không hiểu rõ nguyên nhân, con thỏ lại cười hắc hắc"Quả thực rất bình thường, các nơi trên toàn quốc chùa miếu, đạo quán, thần tiên nhiều như vậy, nơi nào cũng thấy, cho nên có lúc, có tinh quái sẽ ở trong chùa miếu đạo quán nghe con người cầu nguyện, dựa vào việc hiện ra linh thông, kiếm được hương khói.
Quả thực bọn họ cũng không có mượn chuyện này làm việc ác, càng không có gây ra đại họa, còn có thể hiện ra linh thông kiếm tín ngưỡng cho thần minh, cho nên có lúc, phía trên cũng sẽ mở một con mắt nhắm một con mắt.
""Ồ, đúng rồi.
" Nó chỉ tay về phía đạo quan trên núi, "Trần đạo trưởng lát nữa sẽ đưa mọi người làm ngọ khóa, cô muốn đi nghe không?"Hỏi xong, cũng không nghe tôi đáp lại, con thỏ đứng thẳng người, tay tùy ý biến ra một cái bàn chải, đem bộ lông màu xám trên người tỉ mỉ trải qua một lượt, trải xong, lại móc ra một cành hoa nhỏ, lau lau cánh tay móng vuốt trên mặt.
Thấy tôi luôn nhìn chằm chằm nó, con thỏ cắn cắn môi, vô cùng ngượng ngùng cười một cái, "Chúng ta phải thành kính đối với thần linh.
"Tôi có chút nghi hoặc, "Nhưng không phải ngươi nói, thần tiên đều rất ít đến sao?"Nghe thấy tôi hỏi, con thỏ gãi gãi đầu, cười thật thà một cái, "Là như vậy không sai, nhưng đây là học được từ trên người tiểu cô nương, cô ấy mỗi lần trước khi tụng kinh đều sẽ nghiêm túc sửa soạn bản thân, ta cũng luôn làm như vậy.
""Đúng rồi, cô đến đạo quán cũng là muốn tu hành nhỉ?"Tựa hồ sợ tôi rối rắm về vấn đề kia, con thỏ xoay chuyển đề tài, đôi mắt màu đỏ trừng lớn, ánh mắt nhìn tôi vô cùng tò mò, "Cô chuẩn bị tu quỷ đạo à?""Không phải.
" Tôi trả lời thẳng thừng, tuy rằng hoàn toàn có thể dùng lý do cao thượng lừa con thỏ, nhưng tôi theo bản năng, chính là không muốn làm như vậy.
"Tôi đến là vì không có đồ ăn, cảm giác được bên này sẽ có người hiến tế cung phụng, cho nên liền qua đây.
""Ồ, như vậy a---" Con thỏ kéo dài thanh âm, xoay người, đột nhiên biến mất.
Khi tôi cho rằng con thỏ cảm thấy tôi không có gì đáng để theo đuổi, không muốn