hương 87: Hoài An Điệp Mộng.
Người đàn ông nông dân tên là Trương Thiên Bào, Bào trong ấm no no bụng. Đối với người nhà nông mà nói, cái tên này là kỳ vọng của các bậc trưởng bối, là chúc phúc cho hắn, yêu thương hắn.
Không biết do có cái tên tốt, hay Trương Thiên Bào có giang kinh doanh, trong tay hắn ngoại trừ có hơn trăm mẫu ruộng tốt còn có một trại nuôi heo, nhà hắn trong Tiểu Hoa thôn là một trong số ít nhà phú hào.
Đến nhà Trương Thiên Bào, Mục Dung mới biết 'ba gian nhà ngói' trong miệng vị nông dân này là như thế nào. Ba tòa nhà dính liền nhau còn có hai tầng lầu nhỏ, sửa chữa vô cùng tinh mỹ, ở đằng sau còn có một vườn rau lớn, tiền viện ba nhà dùng chung, trước nhà còn cột một chú chó lớn, đàn gà nhỏ thả rông quanh sân.
Trương Thiên Bào chỉ vào hai căn nhà trống, cảm khái nói: "Nhà này là tôi định cho con trai, đợi nó kết hôn cưới vợ thì dùng, bên kia cho con gái ở, vốn dĩ muốn ở trong thôn hoặc mấy thôn lân cận chọn một đứa cần cù chịu khó, không cần người ta ở rể chỉ cần ở cùng với bọn tôi là được rồi, haiz...Hai đứa bọn nó lại không chịu trở về, con trai lớn ở Chỉ Châu cũng đã có bạn gái, con gái thì lại muốn ở lại thủ đô, ai cũng không muốn về."
Trương Thiên Bào ảo não thở dài, chắp tay sau lưng đi lên trước, bóng lưng hơi còng.
"Vào đi, cơm nước chắc chuẩn bị xong rồi, Quế Lan à, có khách tới nhà nè em."
Một nồi nhỏ khoai tây chưng, bắp trái còn có cà, thô sơ cơm nước, còn có bánh bao hấp và chút đồ ăn nông gia.
Năm người cả ngày đói bụng, ăn đến cuống phong thét gào, đem toàn bộ thức ăn trên bàn quét sạch.
Trương Thiên Bào ngồi xếp bằng trên giường, trước mặt có một vạc rượu ngâm, tủm tỉm cười nhìn năm đứa nhỏ. Quế Lan cũng cười, hai người đã thật lâu không trải nghiệm không khí náo nhiệt như vậy, con trai đến cả tết cũng không về được, chỉ có con gái nhỏ lâu lâu lại về nhà, nhưng chỉ sợ sau khi tốt nghiệp sẽ không thèm về nữa.
Cơm nước xong xuôi, Trương Thiên Bào đi ra ngoài làm việc, kêu Quế Lan dẫn bọn người Mục Dung đi đến phim xã. Quế Lan đồng ý nhưng vẻ mặt có chút mất tự nhiên, đợi đến khi Trương Thiên Bào rời đi, bà mới đóng cửa lại, nhỏ giọng nói: "Dì khuyên mấy đứa đừng nên đi, dì nghe Ngô thẩm bên đầu tây nói, phim xã đợt này có quỷ quấy!"
Năm người trao đổi ánh mắt, ngồi xuống, hiếu kỳ nhìn Quế Lan: "Dì ơi, tụi con là thế hệ trẻ, không tin chuyện ma quỷ đâu ạ, dì đừng tự dọa mình."
Quế Lan nghe vậy, hơi giận vỗ đùi: "Mấy cái đứa nhỏ này, lá gan lớn quá ha, bởi vì trong thành phố toàn là nhà cao nên ma quỷ không có chỗ để núp, ở nông thôn bọn dì không giống trong thành phố đâu!"
Tang Đồng cười: Dì trẻ này coi bộ cũng có chút hiểu biết à.
"Vậy dì kể cho tụi con nghe đi, quỷ quấy là thế nào ạ?"
Quế Lan hằng giọng, nghiêm túc nói: "Đầu thôn bọn dì có cái phim xã, hình như đã có từ lâu rồi, nghe nói có từ thời kỳ hỗn chiến phiệt quân, năm đó chiến sự liên miên nên mấy cái giải trí như kịch hí không có bao nhiêu người biết, vị chủ gánh cũng là người lợi hại, mang theo đoàn kịch tạo nên danh tiếng cho mình, dưới trướng còn có không ít đào kép nổi tiếng, vị chủ gánh đó là người thôn Tiểu Hoa, sau này chủ gánh lớn tuổi, cả đời vào Nam ra Bắc, hắn nghĩ lá rụng về cuội nên mới mang cả đoàn kịch về thôn, sau đó từ thế hệ F1 truyền xuống dần, đến chừng hai mươi mấy năm trước, cũng là lúc dì gả về đây, xã phim chỉ còn lại cái thùng rỗng, nhưng thôn trưởng cảm thấy trong thôn làng nên có một ít di tích lịch sử nên mới để lại cái xã phim này, để một ông ăn không ngồi rồi trong thôn ở bên trong xã phim canh giữ cổ vật."
"Vậy quỷ quấy là thế nào ạ?"
"Cái ông già canh giữ là người thích uống rượu, trời vừa tối là đã say mèm rồi, cũng may bên trong xã phim không có cái gì quý giá, có một hôm ban đêm ông ấy đi tiểu, nghe có người đang hát hí khúc, ổng say khướt nên không có nghĩ gì nhiều, ngủ cho đã một giấc sáng hôm sau dậy mới thấy hãi hùng, ổng kể chuyện này cho thôn trưởng nghe, về sau không chỉ có một mình ổng nghe, cả cái đầu thôn tây nhà nhà đều nghe được, nghe nói còn hát rất hay nữa."
"Ngoại trừ âm thanh thì trong thôn không có xảy ra chuyện gì khác ạ?"
"Không có gì nữa hết, con đi hướng đầu thôn tây đi, thử nhìn xem hai bên nhà, từng nhà đều treo dây đỏ, dán lá bùa, mấy ngày nay cứ đêm xuống là đầu tây trống không, mấy đứa nghe dì, đừng đi."
"Nếu chỉ có ban đêm mới nghe được thì tụi con đi ban ngày không sao đâu dì, vì tìm tới thôn Tiểu Hoa nên tụi con ngồi xe mất cả ngày rồi, nếu không nhìn thấy sẽ tiếc nuối lắm ạ."
"Được, để dì dẫn tụi con đi vòng vòng nhìn."
Tang Đồng cười nói: "Không cần đâu dì, dì nói cho tụi con biết là đi thế nào là được à, phim xã chắc cũng dễ tìm, tụi con sẽ về trước khi trời tối ạ."
"Vậy cũng được, ra cửa cứ đi thẳng đường này, nhìn thấy ngã ba thì rẽ trái rồi đi thẳng là tới à, nếu tìm không được thì cứ hỏi đại mọi người, người trong thôn ai cũng biết hết."
"Dạ, cám ơn dì."
Năm người đi tới xã phim trong truyền thuyết, như lời Quế Lan nói, xác thực không có cái gì để nhìn.
Kiến trúc được dựng từ