Thằng chó này… Kiều Bình Nhất trợn mắt xem thường, “Mày mẹ nó thiếu đánh phải không?”
“Đừng nha, tụi mình thân như vậy, có lúc nào mày bị xui xẻo mà tao không giúp mày không nè?”
“Ha hả.
Ai cần mày giúp?”
Hách Cao Hứng làm bộ làm tịch mà gào lên: “Cầu xin mày cho phép tao giúp mày đi!” Thấy Kiều Bình Nhất hoàn toàn không dao động, hắn lập tức đổi ngay bộ mặt, nịnh nọt dụ dỗ: “Để tao giới thiệu cho mày một bé nam sinh xinh đẹp được không hè?”
“… Không có hứng thú.” Kiều Bình Nhất chơi đùa với ngón tay, bàn tay này vừa mới bị đâm chảy máu đó.
“Hả hả?!” Hách Cao Hứng kinh hồn táng đảm, “Mày không bị sao chứ?” Hắn nghiêm túc lên, nhíu mày suy nghĩ một lúc, sau đó thất kinh nói, “Tao biết rồi! Mày đã thu phục được Tống Xán?! Cho nên muốn rửa tay gác kiếm?”
Kiều Bình Nhất lười biếng nói: “Thôi đi mày, tao còn rảnh rang đây…”
“Không phải tên đó à? Tao còn tưởng năm nay mày có thể đi chơi lễ Tình Nhân chứ.”
“… Mày lo chính thân mày đi.”
“Nhưng tao đã có mối rồi nha.” Hách Cao Hứng mở điện thoại di động, cho Kiều Bình Nhất xem hình nền, là hình hắn cùng một cô nàng ôm hôn nhau.
“Ai đây?”
Hách Cao Hứng nói: “Mày không quen đâu, ẻm tên Lôi Lôi, tao quen ẻm trong lúc đi xem triển lãm.”
Dựa vào hiểu biết của mình với hắn, Kiều Bình Nhất đoán, “Triển lãm xe hơi?”
“Không, hội chợ triển lãm manga anime.”
Thôi được rồi, hội chợ mange anime đúng là có rất nhiều em gái xinh.
Chẳng qua, cũng có đám cosplay.
“Đây là nam hay nữ?”
“Đáng yêu vậy đương nhiên là con trai rồi!”
“… Nam cosplay nữ hả?”
“Ha ha… Lừa được mày rồi… Là em gái, mày xem ngực này, đúng kiểu mặt baby ngực size khủng cơ mà!” Hách Cao Hứng trề miệng lắc đầu, “Mắt gay nhìn lệch đi đâu vậy?”
“Mày là cái đồ bi chết tiệt.” Kiều Bình Nhất ném một cái gối dựa thẳng mặt hắn.
Đúng vậy, Hách Cao Hứng cũng là một tên bi.
Vì sao nói ‘cũng’ ư, đương nhiên là vì vừa xuất hiện một nhân vật có lẽ có khả năng là bi đó.
Hách Cao Hứng tràn trề đắc ý tiếp lấy gối dựa, ôm vào trong ngực, “Mày cứ ghen ghét đi, vì tao có thể thưởng thức hết thảy thân thể tốt đẹp trên thế gian này…”
“Mày làm trời làm đất mày là nhất trên đời, được chưa?”
Kiều Bình Nhất nghĩ, ngay cả khi Tân Du là bi đi nữa, cũng nhất định không phải cái dạng như Hách Cao Hứng.
Tân Du sao, khả năng vẫn ‘không coi ai ra gì’ như trước đây.
Chỉ là, hắn nhớ tới Tân Du khen hắn có bo-đì đẹp… Ây da, đừng nói là tên kia đã thông suốt rồi đấy nhé?
“Đại Kiều? Đại Kiều! Mày đang nghĩ cái gì?” Hách Cao Hứng giơ gối dựa lắc lư trước mặt Kiều Bình Nhất.
Vừa rồi hắn huyên thuyên cả buổi, kết quả Kiều Bình Nhất không có một chút phản ứng nào.
Kiều Bình Nhất đẩy gối dựa ra, “Lão Hách, mày đã từng lên giường với bạn của mày chưa?”
“Mày, lẽ nào mày muốn ngủ tao?” Mặt Hách Cao Hứng đầy khiếp sợ, gối dựa tuột khỏi tay lăn xuống đất.
Kiều Bình Nhất xắn tay áo, “Tao mẹ nó muốn đập mày thật rồi nha!”
“Đừng đừng đừng…” Hách Cao Hứng vội cầu xin, nhặt gối dựa lên che đầu.
Sau đó lại ló đôi mắt ra khỏi gối, nhìn lén Kiều Bình Nhất, “Tại sao lại hỏi cái này? Mày thèm muốn ai?”
Kiều Bình Nhất lại xắn tay áo.
“Được rồi được rồi, là từng xảy ra chuyện đó!” Hách Cao Hứng liều ăn nhiều, muốn hóng hớt chuyện thầm kín của người khác thì cũng phải chịu trả giá tương xứng.
Kiều Bình Nhất nói: “Kể nghe coi.”
“Là thế này, cô nàng thất tình, nhất thời không khống chế được cảm xúc…” Hách Cao Hứng lược đi quá trình, nhảy đến kết quả, “Hiện tại tụi tao vẫn là bạn bè nha.
Cô ấy đã kết hôn nhiều năm rồi.”
“Vậy a.
Mày thích cô ấy sao?”
“Một chút chút.” Hách Cao Hứng so ngón tay ra một khe tí ti.
“Mà sao lại hỏi cái này, hổng lẽ không phải mày nhắm nhe ai, mà là mày đã cùng ai lên giường rồi? Là ai vậy ta, thằng chiến hữu ăn chơi nào lại có thể làm mày rối rắm như vậy? Tên này hẳn là có địa vị rất cao ở trong lòng mày.”
Kiều Bình Nhất trầm ngâm không nói.
Hách Cao Hứng thấy hắn do dự, vội vã thúc giục, “Tao thề nhất định bảo mật! Nếu không thiên lôi đánh xuống!”
“Là mày nói đó nha.
Mày mà dám rêu rao chuyện này, tao cho mày biết lễ độ.” Kiều Bình Nhất trừng mắt uy hiếp.
“Không dám không dám.
Nếu tao nói bậy, tao xin lấy chết tạ tội.” Có thể là ngày thường dỗ dành em gái nhiều quen rồi, Hách Cao Hứng thề thốt rất trơn tru.
Kiều Bình Nhất thấy hắn thề chết thề sống, cảm thấy… Hay thôi kể cho tên này đi?… Chủ yếu là hắn thật sự muốn tìm ai đó giúp cho ý kiến, trừ cái tên này ra cũng không có lựa chọn tốt hơn?
Đừng thấy Hách Cao Hứng có khi rất nhoi, nhưng thực ra lúc nghiêm túc lên thì cũng rất đáng tin cậy… Đại khái là vậy, dù sao cho đến bây giờ vẫn chưa tạo thành hậu quả xấu nào.
Kiều Bình Nhất do dự phân vân, bởi vì lời cậu út nói làm hắn nảy ra ý tưởng— nếu hắn cùng Tân Du thật sự ở bên nhau… Hình như không tệ? Hình như thật sự là rất không tệ nha…
Nhưng việc này không tiện đem ra bàn với cậu út, nhờ cậu út giúp chuyện khác thì được, còn chuyện tình cảm vẫn là thôi cho qua đi.
Bao nhiêu năm nay, không có người nào hắn cặp lọt được vào mắt xanh của cậu út hết.
Ai biết cậu có thật sự cảm thấy Tân Du đạt chuẩn không, nhiều khi chỉ là cố ý nói vậy để hố hắn nói lỡ miệng mà thôi.
Với lại bản thân cậu út độc thân bền vững, nếu cậu biết xử lý chuyện tình cảm thì chẳng phải đã có đôi có cặp từ lâu rồi sao? Vẫn là đừng để cậu xen vào mắc công rắc rối thêm.
Kiều Bình Nhất nhẹ giọng nói: “… Tân Du.”
“Ai?”
“Tao nói, tao với Tân Du…” Kiều Bình Nhất nhìn Hách Cao Hứng.
Hách Cao Hứng cảm thấy ánh mắt Kiều Bình Nhất rất là có ý vị sâu xa, bóng đèn lóe sáng trong đầu hắn, rốt cuộc hắn cũng ngộ ra, “Mày cùng với Tân Du, lên giường?” Hắn có biết Tân Du, dựa vào nguyên tắc anh em của anh em cũng là anh em của ta, hắn có quan hệ khá tốt với Tân Du.
Kiều Bình Nhất gật đầu.
“Là lên giường kiểu cởi hết?”
Kiều Bình Nhất gật đầu.
“Là lên giường kiểu cởi hết, còn có trao đổi chất dịch cơ thể?”
Kiều Bình Nhất lại gật đầu xác nhận.
“Ố mài gót… Làm anh em mười mấy năm, không, là hai mươi mấy năm, mà mày cũng xuống tay được hả?” Hách Cao Hứng túm chặt gối dựa, giống bé gái bị dọa sợ, mang vẻ mặt ‘Em bé sợ quá à’.
“Mày thôi đi! Bọn tao là uống say.”
“Ừm ừm… Đương nhiên là tao biết bọn mày uống say, không phải uống say mà mày dám động tay động chân kiểu đó, Tân Du còn không