Sảnh tiệc, khách đến đông đủ nhưng lại vắng bóng nữ chính Diệp Mộng Vy.
Lưu Tư Dao luôn tìm kiếm hình bóng của cô, nhưng đến khi tiệc sắp tàn cũng chẳng thấy đâu!
Lưu Tư Dao nhẹ nhàng lướt qua Giang Ngọc Tôn, đi đến cạnh Nhất Tinh Thần, không ngần ngại mà lên tiếng:
_ Nhất Tinh Thần, anh có thấy Diệp Mộng Vy không? Cả buổi tiệc sắp tàn rồi, cô ta thân là nữ chính lại không thấy đâu, chảnh choẹ không đến luôn sao?
_ Tôi có giữ cô ấy đâu, có gan thì đến hỏi đạo diễn Vũ đi, tôi lười quan tâm đến!
_ Anh làm bạn diễn kiểu đấy sao, không biết liên lạc à?
_ Cô quan tâm nhiều vậy làm gì, tôi cũng chỉ là bạn diễn, có giữ cô ấy trong túi đâu chứ! Phiền chết đi được, A Hào, tiễn người.
A Hào là quản lý của Nhất Tinh Thần, vừa xuống máy bay trưa nay, từ Thái mới đến vì giải quyết chút chuyện vặt vãnh.
A Hào đi đến áp sát Lưu Tư Dao, khiến cô ta lùi về sau vài bước, sợ hãi nói:
_ Nè, tôi là thiên kim đại tiểu thư của Lưu gia, các người dám làm gì tôi sao? Tôi la lên đấy, ở đây đông người, các người dám làm bậy không?
_ Thiên kim đại tiểu thư của Lưu gia, Tinh Thần nhà tôi không thấy phiền khi cô đến, nhưng thấy phiền khi cô cứ lãi nhải suốt như vậy! Cô muốn tự mình đi hay tôi tiễn cô?
_ Tôi...!tôi tự đi được, không cần anh tiễn.
_ Thiên kim đại tiểu thư của Lưu gia đi thong thả.
Phụt...haha...
_ A Hào à, cậu đúng là độc mồm độc miệng mà, có vậy cũng nghĩ ra được!
_ Tôi học theo anh mà, Tinh Thần đại ca.
_ Cậu...bỏ đi, học theo tôi cũng không phải xấu, miễn là không gây chuyện là được!
_ Hai người đã gây thù gì với nhau rồi, tôi thấy cô ta không thích cái người tên Diệp Mộng Vy kia lắm!
Nhất Tinh Thần nhíu mày nhìn A Hào, đặt mạnh ly rượu xuống bàn, từ từ giải thích:
_ Không biết họ có quan hệ gì, nhưng người phụ nữ đó không phải người tốt.
Còn Diệp Mộng Vy là nữ chính của bộ phim này, rất cường nữ, còn có xinh đẹp và tài giỏi.
_ Cái cô idol của anh sao? Hèn gì anh lại nhận dự án phim này, cứ tưởng anh có hứng thú thật đấy chứ! Hoá ra là vì Diệp Mộng Vy.
_ Thì sao? Tôi thấy hợp tác thử một lần cũng sẽ không ảnh hưởng gì, tôi còn được cái danh đu idol thành công.
_ Tính toán vậy sao không rinh người ta về luôn đi? Xinh đẹp vậy còn gì?
_ Muốn chết sao? Người ta là hoa đã có chủ, đừng nói lung tung.
...
Bệnh viện.
Diệp Mộng Vy vừa từ cửa quỷ môn quan về, cả người đã đỏ lên vì dị ứng với nước biển, tuy được xử lý và tiêm thuốc, nhưng có lẽ chỉ giảm đỏ đi một ít, khiến ai nấy cũng đều lo lắng.
Cô hôn mê sâu, tuy qua cơn nguy kịch nhưng vẫn không ngừng sốt cao, mê man không dứt.
Hoắc Vũ ngồi bên cạnh luôn nắm chặt bàn tay của Diệp Mộng Vy, lo lắng đến đổ mồ hôi lạnh.
Tĩnh Vụ vừa nghe đến chuyện này, đã nhanh chóng dỗ Diệp Hoắc Ảnh Quân ngủ mới dám chạy đến bệnh viện.
Điệp Mộng ngồi cạnh Hoắc Duệ Thần cũng lo lắng đứng ngồi không yên.
Lần đầu tiên Diệp Mộng Vy bị dị ứng chính là vào ngày quay cảnh ở biển, sóng đánh mạnh, da lâu dần bị đỏ lên.
Cứ nghĩ lực của sóng khiến da cô đỏ, nhưng qua một lúc liền ngất xỉu, khiến cả đoàn quay phải kinh ngạc lo lắng.
Kể từ đó, tất cả các dự án quay ở biển đều không ai dám đưa đến cho Diệp Mộng Vy.
Đến hôm nay, sự cố bất ngờ khiến Diệp Mộng Vy lần nữa bị vạ lây, nguy hiểm đến tính mạng cực kì nghiêm trọng.
Lâm Chi Ái có chết ngàn lần vạn lần cũng không thể rửa hết tội của mình.
Cốc! Cốc! Cốc!
Tiếng gõ cửa vang lên, khiến tất cả đều chú ý đến.
Liên Dạ Nguyệt đi nhanh ra mở cửa, hai viên cảnh sát xuất hiện trước mắt gật đầu với cô ta rồi đi vào trong.
Một trong hai người cầm theo bản điều tra, uy nghiêm lên tiếng hướng về Hoắc Vũ:
_ Hoắc tổng đại nhân, có thể thẩm tra một chút không?
_ Được, hai người ngồi đi!
Hoắc Duệ Thần kéo Điệp Mộng sang một bên nhường chỗ cho hai vị cảnh sát.
Hoắc Vũ nhẹ nhàng đặt tay Diệp Mộng Vy vào chăn, sau đó đi đến ngồi đối diện với cảnh sát,