"Đỗ Nhược, em đã nghe hết rồi, cảm ơn chị! Thật..
thật xin lỗi." Ngoài sự chân thành, giọng điệu của Trình Vi còn có một chút nặng nề.Đỗ Nhược nhìn thấy Trình Vi, tâm trạng cuối cùng cũng tốt hơn một chút, cô nghiêng đầu cười: "Cảm ơn thì được nhưng vì sao lại muốn xin lỗi tôi?"Tâm trạng Trình Vi có chút trầm xuống: "Nếu không phải vì em, chị và Mạnh Thanh Thanh sẽ không xảy ra mâu thuẫn."Đỗ Nhược nghe xong, hờ hững đảo đôi mắt to: "Cách làm việc của tôi và cô ta khác nhau, không phải vì cô mà còn vì những chuyện khác.
Đây là mâu thuẫn giữa tôi và cô ta, cô không cần để trong lòng."Trình Vi lắc đầu: "Không phải, chị không biết chuyện bên trong.
Mối quan hệ giữa em và Mạnh Thanh Thanh không phải đơn thuần chỉ là bạn đồng nghiệp.
Lần này, Mạnh Thanh Thanh cố tình nhắm vào em nên mới không thèm để ý đến sổ ghi chép, tính em về sớm tám ngày."Đỗ Nhược ngạc nhiên nói: "Vì sao vậy? Cô và cô ta?"Trình Vi tự cười nhạo: "Bởi vì em và cô ta có chung một người cha."Đỗ Nhược trợn mắt há hốc mồm mà nhìn Trình Vi, cô không ngờ lại nghe được câu trả lời như vậy từ chính miệng cô ấy nói ra.Thậm chí Trình Vi còn không thèm nói rằng Mạnh Thanh Thanh là em gái cùng cha khác mẹ của cô ấy.
Điều này cho thấy cô ấy đang có ác cảm nặng nề với Mạnh Thanh Thanh.Điều khiến cô ngạc nhiên hơn cả là Trình Vi và Mạnh Thanh Thanh chỉ cách nhau một tuổi, điều đó có nghĩa là gì thì không cần nói cũng biết."Gần trưa rồi, mình vừa ăn vừa nói chuyện nhé." Trình Vi đề nghị.Trên bàn ăn, Đỗ Nhược mới biết được toàn bộ câu chuyện.Sau khi bố mẹ Trình Vi kết hôn, phải mất 3 năm sau mới có Trình Vi.
Không lâu sau khi Trình Vi chào đời, một người phụ nữ ôm con đến trước cửa và nói rằng cha của đứa trẻ là ông Trình.
Đây chính là mẹ con Mạnh Thanh Thanh.
Mẹ của Trình Vi là một người phụ nữ có tính cách mạnh mẽ nên sau khi biết ông Trình dan díu với người phụ nữ khác, bà đã lập tức ly hôn với ông ta."Mấy năm nay, không biết vì sao, người đàn ông đó đột nhiên lấy lòng em.
Mạnh Thanh Thanh đương nhiên là tức giận nên luôn tìm cách gây phiền phức cho em.
Làm sao mà ngờ được em và cô ta lại có thể vô tình xin vào cùng một công ty chứ? Trong khoảnh khắc nhìn thấy cô ta, em đã đoán được rằng cuộc sống của em trong công ty sẽ không thể nào yên ổn.
Không ngờ rắc rối lại không tìm đến em mà lại tìm đến chị trước." Trình Vi nói xin lỗi.Sau khi nghe Trình Vi nói, Đỗ Nhược nghĩ đến những gì đã xảy ra trước đó - thái độ kì lạ của Mạnh Thanh Thanh khi biết được Trình Vi sẽ trở thành nhân viên chính thức.
Và sự căm ghét một cách khó hiểu của Mạnh Thanh Thanh đối với Trình Vi thường ngày, lần này đều có lời giải thích.
Cô không cảm thấy mình gánh chịu tai họa không đáng có thay cho Trình Vi, đó là do cách làm việc của Mạnh Thanh Thanh có vấn đề, chẳng qua là do sự việc của Trình Vi nên mới bùng phát.Bên này, Đỗ Nhược và Trình Vi đang yên ổn thì bên kia Mạnh Thanh Thanh bị An Nhã răn dạy một trận.
Cô ta quay lại quầy lễ tân với tâm trạng u ám thì tình cờ gặp Hà Úy Nhiên đang muốn mời cô ta đi ăn trưa.Mạnh Thanh Thanh nhìn món ăn phương tây tinh xảo trước mặt, cô ta có chút ngượng ngùng: "Quản lý Hà, cô hào phóng quá, chúng ta chỉ là ăn một bữa cơm trưa thôi mà."Hà Úy Nhiên không thèm để ý, cười nói: "Đây không chỉ là một bữa trưa đơn giản, tôi muốn từ chức.
Trong công ty, tôi cũng không có ai thân thiết cả.
Duy có mình cô là tôi tiếp xúc nhiều nhất.
Vì vậy, cô cứ coi như đây là bữa cơm chia tay giữa hai chúng ta đi.""Cô phải đi sao? Vì sao vậy?" Mạnh Thanh Thanh khẽ ngạc nhiên kêu lên.Vẻ mặt Hà Úy Nhiên hơi chua xót: "Chắc là cô phải biết lý do tại sao tôi đến công ty của tổng giám đốc Cố."Ánh mắt Mạnh Thanh Thanh lóe lên, rồi ngập ngừng gật đầu.
Cô ta biết Hà Úy Nhiên con gái lớn của tập đoàn Hà thị, sau khi tốt nghiệp lại không vào công ty của gia đình mà đi làm ở công ty mới của Cố Uyên.
Đương nhiên, không cần phải nói thêm về lý do.
Nhiều người trong công ty lặng lẽ coi Hà Úy Nhiên là bà chủ tương lai.Hà Úy Nhiên mất mát nói: "Cố Uyên đã có bạn gái khác."Nghe vậy, Mạnh Thanh Thanh không khỏi cảm thấy xấu hổ.
Hà Úy Nhiên nói rằng Cố Uyên đã bỏ