Con thuyền nhỏ mất kiểm soát thả trôi trong đầm sen, nhẹ nhàng trôi nổi dập dềnh theo làn gió ấm áp thoảng qua.Bị Cố Uyên ôm trong ngực nên Đỗ Nhược không thể cử động, hơi nóng từ cơ thể Cố Uyên lan tỏa bên tai cô, khiến vành tai cô ửng đỏ.
Quá gần, thậm chí Đỗ Nhược còn có thể ngửi thấy mùi rượu thoang thoảng trong miệng Cố Uyên.Cô có chút bối rối, người đàn ông này hôm nay vô cùng mạnh mẽ, có lẽ là do đã uống rượu với Trác Viễn nên so với trước đây anh càng bá đạo, muốn là phải làm bằng được, khiến cô không thể phản kháng.Thế nhưng trong lòng cô lại cảm thấy uất ức, rõ ràng là ban đầu họ đã đồng ý đóng giả làm vợ chồng chưa cưới trước mặt Hà Úy Nhiên nhưng khi mọi chuyện diễn ra thì mối quan hệ của họ lại bị mọi người biết hết.
Thậm chí, công ty còn hiểu nhầm rằng cô là kẻ thứ ba liên quan đến sự đổ vỡ mối quan hệ giữa Cố Uyên và Hà Úy Nhiên.
Dù cho đến bây giờ, không ai có thể đoán được "cô" là ai.Cô không muốn chấp nhận anh một cách hồ đồ như vậy khi mọi chuyện chưa rõ ràng.Nghĩ đến đây, Đỗ Nhược lại bắt đầu giãy dụa lên nhưng Cố Uyên nhất quyết không để cho cô chạy thoát, mọi phản kháng đều vô ích.Khi nỗi uất ức trong lòng gặp phải sự bá đạo của Cố Uyên, Đỗ Nhược không kìm được mà bật khóc.Cảm nhận được sự ẩm ướt mát lạnh trên ngực, Cố Uyên sửng sốt, vội vàng buông cánh tay ra xem.
Khi nhìn thấy Đỗ Nhược mím chặt cái miệng nhỏ nhắn, nước mắt âm thầm chảy ra, anh chỉ cảm thấy trái tim đau nhói.Cố Uyên dùng những ngón tay dài hơi thô ráp của anh cẩn thận lau nước mắt cho cô, khi đầu ngón tay lướt qua má, làn da mịn màng lạnh giá của cô làm anh mềm lòng một chút: "Đừng khóc, nói cho anh biết, em có chuyện gì vậy?"Đỗ Nhược nhân cơ hội đẩy anh ra, lau nước mắt, hít hít mũi, giả vờ bình tĩnh: "Vốn dĩ chúng ta đã đồng ý đóng giả làm vợ chồng là vì chuyện của Hà Úy Nhiên.
Bây giờ Hà Úy Nhiên đã rời khỏi công ty.
Vì vậy có phải em cũng nên nghỉ diễn rồi không.
Tổng giám đốc Cố, chúng ta nên khôi phục lại mối quan hệ trong sáng đi nhé! "Trong lòng Cố Uyên bỗng nhiên khó chịu, cảm giác như có điều gì đó vừa mất mát.
Đây chính là suy nghĩ “công thành thân thoái” đây mà.
Nhưng cô gái trước mặt anh lại quá kiên định khiến anh không biết phải làm thế nào cho tốt.
Anh nhìn chằm chằm vào mắt cô và chậm rãi nói: "Nếu anh không đồng ý thì sao?"Đỗ Nhược sững sờ, vội nhìn qua chỗ khác: "Cùng lắm thì em nộp đơn từ chức."Cố Uyên suýt chút nữa đã bị chọc cho phát bực, anh vừa bán bản quyền cho bên điện ảnh, bây giờ cô lại bảo là từ chức.
Thế nhưng thật sự anh không thể làm gì được cô gái nhỏ này, chỉ có thể dỗ dành: "Được rồi.
Anh không ép buộc em.
Nhưng dù em có muốn từ chức thì cũng phải đợi game của công ty ra mắt.
Đây là dự án đầu tiên em tham gia sau khi đến công ty làm việc.
Vì vậy, chắc em cũng không muốn bỏ cuộc giữa chừng đúng không? "Cố Uyên biết Đỗ Nhược quan tâm đến việc tham gia sáng tạo trò chơi như thế nào và cũng hiểu rõ việc sử dụng điều này để đánh giá lợi hại với cô ấy chắc chắn sẽ rất hiệu quả.
Đúng vậy, nhìn vẻ mặt cô ấy đã xuất hiện dao động.
Cô lập tức hướng ánh mắt về phía anh, chỉ là ngoài miệng vẫn chưa chịu thua: "Dù sao đi nữa thì hiện giờ em cũng chỉ quen với một số công việc trong bộ phận mỹ thuật, hơn nữa cũng không phải là tham gia chính thức vào dự án."Ánh mắt Cố Uyên lóe lên một chút.
Có tham gia hay không cũng khó có thể nói trước được.Những mảnh lá sen khổng lồ che chắn cho con thuyền khỏi cái nắng gay gắt của buổi trưa, thỉnh thoảng, vài sợi ánh sáng vàng xuyên qua những kẽ hở của lá sen, tạo nên những mảng sáng tối lấp loáng.Khuôn mặt điển trai của Cố Uyên cứ như vậy bị che khuất một nửa trong bóng tối và một nửa lộ ra ngoài ánh sáng.
Đường nét khuôn mặt tinh xảo như điêu khắc, góc cạnh rõ ràng, sự kết hợp hài hòa ấy đã tạo nên một sức hấp dẫn vô cùng mạnh mẽ.
Trong phút chốc, Đỗ Nhược bị đứng hình, tim đập loạn nhịp, cô lập tức che giấu biểu cảm, chớp mắt một cái rồi nhìn sang chỗ khác.Cố Uyên giống như một con hồ ly, tinh tường nhận ra những thay đổi của Đỗ Nhược, nhân cơ hội đó hỏi thử: "Chúng ta trở lại vấn đề chính đi, anh sẽ không ép buộc em, nhưng em nên nói cho anh biết tại sao em lại từ chối anh, hả?" Âm cuối trầm thấp, mang theo hương vị cám dỗ.Trái tim Đỗ Nhược vẫn không chịu yên phận mà nhảy nhót điên cuồng.
Vốn cô không biết phải trả lời như thế nào, không hiểu sao cô lại buột miệng nói: "Trong công ty có tin đồn rằng em có dính líu đến mối quan hệ của anh với Hà Úy Nhiên, nếu em đi cùng anh thì em sẽ hoàn toàn trở thành “người thứ ba” trong miệng bọn họ."Nghe vậy, ánh mắt Cố Uyên chợt âm trầm, anh lạnh lùng nói: "Bọn họ khi dễ em sao?"Đỗ Nhược biết mình mắc phải sai lầm, vội vàng lắc đầu: "Không phải, bọn họ chỉ là tung tin đồn Hà Úy Nhiên từ chức có liên quan đến người thứ ba, nhưng hiện giờ bọn họ vẫn chưa nghĩ là em có liên quan đến việc đó.""Ai là kẻ khởi xướng tin đồn này?""Em không biết, đột nhiên nó lại lan truyền thành như vậy."Đôi môi mỏng của Cố Uyên hơi rũ xuống, trên mặt hiện lên một tia hối hận.Gần đây, anh bận rộn xử lí một số việc kinh doanh phức tạp ở trụ sở chính nên hiếm khi ở lại công ty mới.
Anh nghĩ là để cho cô gái nhỏ có không gian và thời gian để từ từ hiểu và chấp nhận anh ta, nhưng không ngờ rằng mọi chuyện lại hoàn toàn trái ngược, vô tình khiến cho cô gái nhỏ của anh bị uất ức.Nghĩ đến đây, một tia nguy hiểm lóe lên trong mắt Cố Uyên.
Tốt nhất là đừng để anh điều tra ra ai là kẻ đã tạo ra và lan truyền tin đồn!Thế nhưng người con gái trước mặt, hôm nay anh không muốn dễ dàng buông tay.
Dù nói rằng sẽ không ép buộc cô nhưng bản tính săn mồi đã khắc sâu trong xương tủy cùng với sự xảo quyệt bẩm sinh như một con hồ ly đã khiến anh quyết định ép Đỗ Nhược phải nói ra sự thật.Cố Uyên nhặt một cái đài sen lên, ngón tay xinh đẹp mảnh khảnh chậm rãi bóc ra