Ở trong một ít chuyện nào đó, Diệp Tầm từ trước đến nay quá mức nghe lời, lại tiến bộ rất nhanh.
Đợi mình thật sự kết thúc, Hà Dư xụi lơ ở trên giường, nhưng Diệp Tầm vẫn chưa đủ, ôm nàng tiếp tục lỗ mãng.
! !
Đêm nay, Diệp Tầm ngủ lại ở bên này, hai người quấn quít đến rạng sáng một hai giờ mới đi ngủ.
Hôm sau ánh nắng tươi sáng, sắc trời rất đẹp, nhưng rèm cửa sổ vẫn luôn khép chặt, ước chừng hai giờ chiều mới kéo ra.
Xác định quan hệ chưa được mấy tháng, hiện giờ cảm giác mới mẻ tràn trề, lúc tình đến nùng, chung quy không tránh được loại tình huống này, Hà Dư còn nằm nhoài trên giường, không muốn dậy, Diệp Tầm sáp lại gần hôn hôn sau tai nàng, đại khái là quá mẫn cảm, nàng theo bản năng rụt lại, nhưng lại trốn không thoát.
"Buổi chiều không có việc gì?" Hà Dư hỏi, thanh âm hơi khàn, có vẻ vô cùng mỏi mệt, hôm nay khẳng định sẽ không tới cửa tiệm.
Diệp Tầm giúp nàng gỡ tóc rối dính ở trên cổ: "Không có, mới vừa thi đấu xong, tuần này tương đối rảnh rỗi.
"
Hà Dư không còn tinh lực, chỉ ừ một tiếng, nhắm mắt lại không nói thêm gì nữa, nàng muốn nghỉ ngơi một lát, hiện giờ thời tiết tương đối mát mẻ, nằm ngủ quả thật không thể thoải mái hơn.
Diệp Tầm không nháo nàng, an an tĩnh tĩnh nằm cùng.
Đang lúc ngủ đến mơ mơ màng màng, trên người đột nhiên có một lực đè xuống, Hà Dư mệt mỏi không mở mắt nổi, giống như đặt mình trong mộng cảnh.
Diệp Tầm vuốt ve lưng nàng, tiến đến bên tai nàng, môi mỏng khẽ mở, thấp giọng kêu tên nàng.
Hà Dư cả người cứng đờ, hoảng hốt bừng tỉnh từ trong mộng, thở hổn hển thật lâu không thể bình phục.
Thật lâu thật lâu, nàng mới có một tia thanh minh, dần dần hoàn hồn.
Diệp Tầm thức dậy trước, giúp nàng dọn dẹp, thu thập sàn nhà hỗn độn, cũng đặt hai phần cơm hộp.
Đợi sức lực khôi phục, bởi vì trên người bị mồ hôi ướt nhẹp dính nhớp, Hà Dư trước tắm rửa một lượt,