Những ngày nhàn hạ chung quy vẫn nhẹ nhàng mà nhàm chán, không tìm được người cùng nhau tán gẫu, Hà Dư hằng ngày cơ bản chỉ còn lại có vận động và đọc sách xem kịch, thỉnh thoảng về nhà một chuyến, Hà mẹ từng mấy lần cố ý hay vô tình hỏi tới Diệp Tầm, ám chỉ muốn gặp người một lần, Hà Dư đều qua loa lấy lệ cho qua.
Hà mẹ dĩ nhiên biết nàng như thế là không muốn trả lời, cũng không tra hỏi nhiều, chỉ quanh co nhắc nhở nói: "Yên ổn sinh hoạt, đừng luôn lăn tới lăn đi, phải có ổn định.
"
Hà Dư biết đây là đang lo lắng cho mình, trịnh trọng gật đầu: "Hiểu ạ.
"
Lúc đi, Hà mẹ đặc biệt gói riêng cho nàng phần thịt giòn cùng bánh dày đường nâu dành cho hai người.
Phần bánh dày đường nâu cho hai người này toàn bộ vào bụng Diệp Tầm.
Về đề nghị lúc trước của cô, Hà Dư nghiêm túc cân nhắc mãi, cuối cùng vẫn quyết định không đi —— nhưng sự tình luôn có biến cố, ngay trước lúc Hà Dư chuẩn bị nói quyết định cho Diệp Tầm, Hà mẹ bọn họ đột nhiên quyết định xuất ngoại du lịch ăn tết, qua mùng bốn mới về nước, đúng lúc mâu thuẫn với thời gian Hà Dư sắp xếp.
Khi anh trai nàng đem tin tức này nói cho Hà Dư, Diệp Tầm vừa khéo ở đó, cô gần như theo bản năng liếc mắt nhìn Hà Dư một cái.
Mấy ngày kế tiếp, Diệp Tầm tuy rằng không nói rõ, nhưng ngoài sáng trong tối đều đang quan sát phản ứng của nàng, chờ nàng hồi đáp.
Diệp Tầm dường như vô cùng hy vọng có thể mang nàng cùng nhau về nhà.
Hà Dư không biết quyết định thế nào, để cho Khương Vân giúp mình tham khảo một chút.
Khương Vân không cần suy nghĩ nói: "Sớm gặp gia trưởng khá tốt đó, lão ba người ta gửi đặc sản cho cậu chứng tỏ nguyện ý tiếp nhận, cậu đừng áp lực tâm lý lớn như vậy, dù sao sớm muộn gì cũng phải gặp.
"
"Có khi nào hơi đường đột hay