Hà Dư mỉm cười: "Cậu gần đây thế nào?"
"Vẫn như cũ, còn đang cai thuốc," Khương Vân lắc lư hộp thuốc rỗng trong tay, hôm nay một mực không hút, hộp thuốc rỗng chẳng qua dùng để trì hoãn qua cơn nghiện thuốc, "Khó chịu......"
Nổi hứng tới đầu óc nóng lên liền tính toán cai thuốc, nhưng nào có dễ dàng như vậy, từ bỏ lại không cam lòng, sai lầm trước đó không thể nói xóa là xóa, nhưng cơn nghiện thuốc tới thật sự rất bực bội, mệt mỏi rã rời, héo bẹp như cà tím đông lạnh.
Hà Dư đưa viên kẹo cao su cho cô ấy: "Kiên trì, chống cự qua đi thì tốt rồi."
Khương Vân không lên tiếng, vẫn nhai kẹo cao su.
Hai người đang ngồi ở nhà hàng Tây chờ dọn cơm lên, nhà ăn coi trọng hòa phối tình thú, ánh sáng khá mờ tối, Hà Dư lướt di động, thuận miệng hỏi: "Gần đây sao đều không nhìn thấy A Ninh?"
"Nó đang chuẩn bị chuyện thi lên thạc sĩ," Khương Vân trả lời, "Mới vừa xác định chuyên ngành và trường học, mua tài liệu, đã bắt đầu hăng hái chiến đấu rồi."
Hà Dư đột nhiên sửng sốt trong giây lát.
Khương Vân lại nói: "Sinh viên bây giờ đều rất có kế hoạch, hồi trước tớ chính là quá lười không chăm chỉ học tập, công việc sau này luôn đi đường vòng vấp phải trắc trở" Cô ấy dừng một chút, tay siết chặt dọc theo cạnh hộp thuốc, "Tớ nghe A Ninh nói, Diệp Tầm khả năng cao sẽ bảo nghiên đại học T, đến lúc đó cậu định làm thế nào?"
Hà Dư không phải chưa từng nghĩ tới vấn đề này, nhưng hết thảy phải xem quyết định của bản thân Diệp Tầm, dù sao hiện nay đất khách không phải vấn đề gì lớn.
"Đến lúc đó nói sau, thi lên thạc sĩ hay là xuất ngoại, xem em ấy chọn như thế nào." Nàng nói.
"Chắc sẽ không xuất ngoại, muốn xuất ngoại thì sớm hai ba năm liền đi rồi, đại học T vẫn rất tốt, chuyên ngành cơ khí xếp hạng thế giới vô cùng cao, giáo dục trong nước cũng không hề kém so với nước ngoài, huống hồ vị kia nhà cậu cũng không sống dựa vào chuyên ngành." Khương Vân phân tích nói, nói xong, cảm giác kéo đến có hơi xa, vì thế nói sang chuyện khác, "Năm ngoái lợi nhuận cửa tiệm thế nào?"
Hà Dư đưa ra bốn