“Trước hết, chúng ta phải khen ngợi Lạc Thâm.”
Dương Liên Phong dứt lời, Lạc Thâm ngẩng phắt đầu lên nhìn, học sinh trong lớp cũng ngoảnh lại nhìn cậu ta.
Dương Liên Phong nhìn cậu ta cười khích lệ: “Toàn khối có tổng cộng 4000 học sinh, lần trước em đứng đầu từ dưới lên, lần này xếp hạng 576, có thể nói là tiến bộ thần tốc!”
Bạn cùng lớp rào rạt vỗ tay, Lạc Thâm xoa xoa vành tai đã đỏ bừng cả lên, thấy hơi ngượng ngùng xấu hổ.
“Điều đó đã chứng minh trên đời này không có học sinh dốt, quan trọng là các em có muốn học hay không mà thôi.”
Dương Liên Phong vui mừng cảm thán một câu rồi nói tiếp: “Học sinh thứ hai cực kỳ đáng khen chính là Kiều Khanh.
Chắc hẳn vừa nãy các em đã nghe được một phần điểm của bạn ấy.
Ngoại trừ môn ngữ văn không viết bài văn được 90 điểm, các môn khác đều đạt điểm tuyệt đối, tổng điểm 690, đứng nhất cả lớp, bỏ rơi người đứng thứ hai 49 điểm!”
“Òa…”
Dưới bục giảng vang lên từng tràng hít khí.
Kiều Niệm không tin nổi nhìn Kiều Khanh, gương mặt thanh tú thoáng trắng bệch.
Tâm hồn bé nhỏ của Khương Dực lại bị đấm cho một phát, cậu ta nào ngờ được cô không chỉ giỏi toán và các môn tự nhiên mà đến các môn khác cũng thi cực tốt.
Lạc Thâm cầm hai tờ phiếu trả lời của Kiều Khanh về xem.
Ngay sau đó một đôi mắt lưu ly màu xám tro lom lom nhìn khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của Kiểu Khanh, như thể đang nhìn một người xa lạ không quen biết.
“Các em đấy, ai cũng bảo đề thi này quá khó.
Nhưng đề có khó đến đâu đi nữa cũng không thể vượt qua phạm vi kiến thức cấp ba, vẫn có học sinh thi được điểm tuyệt đối.
Bởi vậy các em cần biết tìm và sửa lỗi sai, kiểm điểm xem bản thân còn thiếu sót chỗ nào.”
Dương Liên Phong vừa nói hết câu, Từ Oánh Oánh ngồi cùng bàn Kiều Niệm không nhịn được nói xen vào: “Thầy ơi, em có ý kiến!”
Dương Liên Phong: “Nói đi!”
Từ Oánh Oánh đứng lên nói: “Lạc Thâm đứng thứ nhất từ dưới lên vượt lên đứng thứ 576 không có gì lạ, dù sao điểm của những học sinh đằng sau đều rất thấp, không có quá nhiều chênh lệch.
Nhưng Kiều Khanh đang xếp thứ hai từ dưới lên, thoáng cái đã thi được điểm cao nhất, nói ra ai mà tin được bạn ấy thi tốt như vậy? Chẳng nhẽ thầy không nghi ngờ bạn ấy gian lận thi cử hay sao ạ?”
Cô ta nói xong, bên dưới không có ai giải thích giúp Kiều Khanh.
Dẫu