“Tôi đi gọi con bé qua đây.” Dương Liên Phong đứng dậy bước ra khỏi văn phòng, một đường đi thẳng đến phòng học 22.
Học sinh trong lớp vừa thấy có người đến, lập tức chỉnh đốn ngồi vào chỗ.
Nhưng lại thấy trong tay Dương Liên Phong trống rỗng, không hề cầm bảng thành tích.
Dương Liên Phong không nhìn người khác, trực tiếp đi đến chỗ ngồi của Kiều Khanh, gõ gõ mặt bàn.
“Đến văn phòng một lúc.”
Kiều Khanh nghe thấy liền thở dài một hơi, bỏ sách y học xuống, đứng dậy theo thầy đi ra ngoài.
Học sinh trong lớp nhìn thấy liền không kìm được nhìn nhau, không hiểu gọi riêng Kiều Khanh để làm gì.
Nhưng thấy nét mặt Dương Liên phong lúc đến rất nghiêm túc thì liền âm ỉ chút lo lắng và bất an.
Sau khi Dương Liên Phong dẫn Kiều Khanh đến, liền ngồi xuống chỗ của mình, khép cửa lại.
“Lần này em thi được hạng nhất cả năm.”
Kiều Khanh nghe thấy cũng không có cảm xúc gì, bình tĩnh “Ồ” một tiếng.
“Ồ? Em vâng một tiếng này không thấy xấu hổ sao? Em có thể thi được hạng 1 ư? Còn dám nói là em không gian lận không?”
Lương Mẫn nói rồi hướng về phía mọi người.
“Còn cần chứng cứ gì chứ, mọi năm đều là hạng 3 từ dưới lên.
Nếu như là dựa vào thực lực thực sự thi được hạng 1, biết thành tích xong sẽ có phản ứng như thế sao?”
Các giáo viên ở đó nghe xong đều lặng lẽ gật đầu.
Dương Liên Phong không thèm để ý Lương Mẫn, chỉ nhìn Kiều Khanh: “Em nghe thấy gì chưa, các giáo viên khác cũng nghi ngờ em gian lận lúc thi.
Em có cách nào chứng minh là bản thân tự làm không?”
Kiều Khanh đáp: “Lúc thi có camera, có gian lận hay không các thầy cô có thể xem xem.”
Lương Mẫn cười nhạo một tiếng: “Nếu như em đã biết chúng tôi xem camera thì còn có thể chép phao tài liệu sao? Không phải em học thuộc đáp án trước đó sao? Là trí thông minh của em có vấn đề hay trí nhớ có vấn đề vậy.
Muốn lấy camera ra lừa bịp ai hả?”
Giáo viên vật lí nghĩ ngợi một lúc, nói: “Không phải là còn một bộ đề chuẩn bị cho kì thi toàn năng sao? Chẳng bằng hiện tại đưa cho em ấy làm ngay tại đây.”
“Không cần đâu.” Giang Tuệ Tiêm nói: “Làm thêm một bộ đi.
Đến lúc đó các người lại nói, em ấy động tay động chân với đáp của bộ đề này.
Không bằng các giáo viên tại đây trực tiếp ra đề cho em ấy.
Cho dù ra khó cũng được, xem em ấy có thể làm được hay không là ổn chứ gì?”
Giáo viên toán học vỗ tay.
“Cái này được!”
Dương Liên Phong nhìn về phía Lương Mẫn.
“Cô giáo Lương?”
“Ra thì ra!”
Lương Mẫn đắc ý cười.
“Vốn thừa nhận là em ấy chẳng có