Sau khi từ nhà Yến Huân trở về, tâm trạng Viên Tịch vẫn như cũ, cảm thấy có chút thắc mắc về gia đình anh nhưng không muốn hỏi, việc gì quan trọng hơn thì nên tập trung trước.
Anh thuê cho Viên Tịch một gia sư nữ, muốn cô chuyên tâm học hành, mà tiến độ học tập của cô cũng rất tốt, rất nhanh đã hiểu được cốt lõi vấn đề, giải đề rất nhanh gọn lẹ.
Nhiều người không nhớ nhưng sự thật là Viên Tịch bước vào trường quý tộc này vì học bổng có một không hai, thành tích khủng không phải ai cũng có.
Tại một quán nước không sang không hèn cách trường không xa, mọi người đã có mặt đông đủ, chỉ còn mỗi Viên Tịch và Yến Hoa là chưa xuất hiện.
Sáng nay khối 10 thi đầu tiên nên đợi lâu một chút không thành vấn đề.
- Chiều nay em thi môn nào ?
Vương Nhậm ngồi cạnh bạn gái, một tay ôm cô, một tay cầm lấy ly cà phê đã vơi đi một nửa.
Hàn Diệp vừa bấm điện thoại vừa nói, không thèm ngoái đầu nhìn anh.
- Mấy môn xã hội ấy mà.
- Môn xã hội em nắm trùm rồi, lo làm gì ?
Lúc này Hàn Diệp ngẩng đầu nhìn anh, đôi lông mày nhăn nhún lại.
- Anh không biết đâu, nếu lần thi này em nhất khối, chắc chắn ba mẹ sẽ cho em đi Úc một chuyến.
Nhắc đến nước Úc, khuôn mặt Hàn Diệp chợt trở nên rạng rỡ hơn hẳn.
Thấy cô như vậy Vương Nhậm cũng không che dấu mà cười cùng cô.
- Chiều nay thi tốt.
- Em biết rồi.
Yến Huân ngồi đối diện, ánh mắt thẫn thờ mệt mỏi nhìn ra ngoài cửa sổ sát đất, khung cảnh ngoài kia vừa cổ kính vừa diễm lệ, như một bức tranh mà anh đang ngắm.
Khác với ba người bọn họ, Lục Hữu Diên tay bấm điện thoại, miệng cười tủm tỉm, nghe nói vừa mới tán được một em người lai Á - Âu, mái tóc màu nâu hạt dẻ trông cực kì bắt mắt.
Người con gái đó vốn thích Yến Huân từ lâu, là bạn thân của em họ anh nhưng trước nay anh chưa từng để ý, Ladonna thấy bạn của anh cũng đẹp và giàu không kém nên bèn xuống nước tán tỉnh Lục Hữu Diên.
(Ladonna từng được nhắc đến ở chương 2)
Nếu một ngày cô ta biết được Lục Hữu Diên là kẻ đào hoa cỡ nào, chắc sẽ tức đến chết mất.
- Xin chào...
Yến Hoa và Viên Tịch vừa kết thúc một buổi thi, tâm trạng có vẻ tốt nhưng bên ngoài thì có chút phờ phạc.
Yến Huân kéo ghế cho Viên Tịch ngồi cạnh mình, Yến Hoa cũng ngồi xuống gần đó.
Trước kia không có bạn gái anh chưa từng ân cần với cô như vậy, nhìn vào đã thấy ngứa tai gai mắt, nhưng không sao, sau này đợi đến khi cô có bạn trai chắc chắn cô sẽ cho anh ăn thức ăn của chó đến no.
- Mệt không ?
- Không mệt, làm bài xong rất nhẹ nhõm là đằng khác.
Trước khi cả hai đến quán nước không lâu, Yến Huân đã gọi nước cho Yến Hoa và Viên Tịch, anh gọi đại nước uống cho em gái, riêng bạn gái thì lựa chọn rất kĩ càng.
Anh đưa tay đẩy nhẹ cốc nước đến trước mặt cô, nhỏ giọng.
- Uống đi, sẽ thoải mái hơn nhiều.
Hàn Diệp đưa mắt nhìn thấy Yến Hoa vẫn còn vui vẻ, cô tò mò hỏi.
- Tiểu Hoa, em làm tiếng anh được không ?
-