Sáng hôm sau, Vệ Manh đang xối nước trong phòng tắm. Nước chạm mặt đất vang lên tiếng rào rào.
Dĩnh Thiên nằm trên giường, cậu khẽ cựa người, hai mắt híp lại không thể mở lên. Hôm qua làm nhiều như vậy, chỉ mỗi cái thắt lưng là phải hứng chịu tất cả.
Đau chết đi được!
Cậu khẽ nhíu mày, đưa tay ra sau xoa xoa vài cái. Ánh mặt trời từ bên ngoài rọi vào phòng qua cửa sổ, chiếu thẳng vào góc giường nơi Dĩnh Thiên nằm.
Vệ Manh bước ra khỏi phòng tắm với cái khăn lông quấn quanh hông, hắn khẽ khàng đi đến bên giường, ngồi xuống cạnh Dĩnh Thiên.
Lướt bàn tay lành lạnh còn ướt của hắn lên khuôn mặt kia, " Chưa dậy nữa à?"
Dĩnh Thiên lười nhác không chịu nhúc nhích người, còn không thèm trả lời Vệ Manh một câu nào. Cậu giả vờ ngủ, hai mắt nhắm tịt lại.
Vì cậu mà cái thắt lưng của tôi mới ra như vậy, đồ đáng ghét, đừng mơ tôi sẽ trả lời một câu nào.
Vệ Manh thấy hàng mi dài đen kia khẽ run lên, hắn chỉ nhếch môi cười ranh mãnh, bàn tay tiếp tục tấn công khuôn mặt kia, véo hẳn vào hai cái má phúng phính.
" Còn giả vờ ngủ à? Cậu dám vờ ngủ với tôi hử? " Vệ Manh cúi thấp đầu, âm thanh ngày càng rõ hơn.
Dĩnh Thiên vẫn khá ngang bướng, cậu cố gắng nhắm chặt mắt hơn, lúc này trông gương mặt cậu có chút cứng ngắc, không được tự nhiên.
Vệ Manh nhìn cậu, hắn khẽ hừ lạnh rồi đứng dậy khỏi giường, vờ cầm điện thoại, " Alo, là anh đây, Á Thiên. "
Dĩnh Thiên vừa nghe được cái tên ấy vang lên, lập tức cả người bật dậy một góc 90 độ, cậu khẽ nhíu mày ngẩng đầu nhìn Vệ Manh tay đang cầm điện thoại nhưng không hề áp vào tai.
" Cậu vừa gọi ai thế?" Dĩnh Thiên nhìn hắn hỏi thẳng thừng.
Vệ Manh nhếch môi cười cười, tay hạ xuống rồi ném điện thoại lên giường, sau đó cúi hẳn người xuống, áp sát mặt mình vào mặt Dĩnh Thiên, " Ghen à?"
"........ " Ai mà thèm chứ? Dĩnh Thiên mím môi nhìn hắn đầy hờn dỗi.
Vệ Manh nhìn biểu tình của cậu, cảm thấy vô cùng đáng yêu. Tiểu Dĩnh của tôi cũng biết ghen cơ đấy.
" Dậy đi tắm đi, đừng bảo không đứng dậy nổi nhé?"
Dĩnh Thiên thở dài, cậu đưa tay ra sau lưng, " Còn đau lắm, tại cậu cả đấy."
" Haiz, được rồi, lại đây. " Hắn nói rồi dang hai tay ra, chuẩn bị tư thế bế Dĩnh Thiên lên tay.
Dĩnh Thiên bị nhấc bổng hoàn toàn lên trên không, cậu mở to mắt nhìn hắn, hai má bắt đầu ửng đỏ.
Ai...sáng sớm mà làm loại chuyện gì thế này?
" Bỏ tớ xuống đi, tớ tự đi được, đi được mà. " Dĩnh Thiên ngượng ngùng, cả người cựa quậy muốn trượt xuống.
" Yên nào, được người ta tắm còn lắm chuyện." Nói rồi Vệ Manh cứ thế tiến thẳng vào phòng tắm. Hắn nhẹ nhàng đặt Dĩnh Thiên nằm gọn vào bồn, sau đó xoay người vặn nước.
Bồn khá nhỏ, nhưng thật may cơ thể của Dĩnh Thiên cũng không phải dạng cao lớn, nam tính gì cho cam. Vệ Manh nhíu mày nhìn Dĩnh Thiên một chút rồi nhanh chóng cởi sạch quần áo trên người cậu ném vào sọt.
Dĩnh Thiên chưa kịp phản ứng gì thì thấy mình đã thành một đứa nude 100%, hơi nóng từ vòi nước phả vào người khiến cậu thấy thoải mái.
Vệ Manh ngồi khụy xuống nền, hắn đưa vòi sen gần lại, " Nhắm mắt một chút, khó chịu thì nói."
Dứt lời Dĩnh Thiên ngoan ngoãn nhắm hai mắt, còn Vệ Manh thì đưa vòi sen rưới nước lên tóc cho ướt.
Bàn tay hắn len vào đám tóc kia vò vò qua lại, sau đó thì cho một ít dầu gọi lên đó, mùi thơm bắt đầu lan ra.
Dĩnh Thiên vẫn ngoan ngoãn nhắm hai mắt hưởng thụ, hai chân cậu duỗi thẳng, được Vệ Manh tắm cho, thích tuyệt luôn!
Vệ Manh thấy gương mặt người kia có vẻ quá thỏa mãn, hắn nhẹ nhếch môi cười dịu dàng. Thích thế cơ à?
Gội đầu xong, hắn đưa cho cậu một cái khăn khô để lau mặt, sau đó thì bắt đầu tắm táp thân thể. Bàn tay lành lạnh của hắn vừa chạm vào ngực Dĩnh Thiên thì hai má cậu đã nhanh phản chủ, đỏ ửng.
"..... " Dĩnh Thiên khẽ nuốt nước bọt, ánh mắt không rời khỏi bàn tay hắn đang vuốt khắp cơ thể mình.
Vệ Manh khá là tập trung vào chuyên môn của hắn, nước rưới tới đâu tay hắn chạm đến đó, chà xát một chút rồi rời đi.
Hắn thì có vẻ bình thản, chỉ mỗi Dĩnh Thiên là cứ ngượng ngùng, cảm giác bàn tay hắn chạm đi đâu thì chỗ ấy đều phát ra dòng điện.
"....Ở dưới để tớ tự tắm." Dĩnh Thiên cuối cùng cũng lên tiếng. Cậu nhìn thấy bàn tay kia sắp di chuyển xuống dưới, không cam lòng mà phải ngăn lại.
Vệ Manh liếc nhẹ cậu, sau đó thì trực tiếp đi thẳng xuống dưới đó, nước âm ấm lướt qua gần khu vực bụng trở xuống, " Tôi thích tắm chỗ này, cậu không được phép giành, okay?"
"............ " Thích cơ á? Đừng nói chuyện cái kiểu biến thái đó nữa được không vậy?
Dĩnh Thiên bị hắn ngắt hứng thú, cậu đành im lặng không dám nói thêm câu nào.
Vệ Manh ngược lại đang dịu dàng rửa sạch chỗ nhạy cảm đó, Dĩnh Thiên biết ý bèn nâng người cao lên một chút cho hắn dễ dàng chà xát.
Cuối cùng cũng tắm xong, Vệ Manh để vòi sen ở trong bồn cho nước cứ thế chảy ra, không lâu sau thì gần ngập qua bụng Dĩnh Thiên.
Hắn đột nhiên tiến gần lại chỗ Dĩnh Thiên, nhướn người lên giữ chặt mặt cậu rồi áp môi mình lên hôn.
" A Vệ Manh..." Dĩnh Thiên vừa định đứng dậy thì lại bị bắt ngồi hụp xuống, nước bắn ra tung tóe.
Đôi môi cậu cũng rất nhanh đã bị hắn chiếm lấy, phía trong chiếc lưỡi kia đang làm càn làm trận.
" Ưm..." Dĩnh Thiên khẽ nhíu mày, cậu mất thế nên đành dựa lưng vào thành bồn, hai tay quàng quanh cổ hắn.
Từ lúc nãy tắm cho cậu, Vệ Manh vốn đã rất kiềm chế, hắn chỉ tập trung tắm mà không nói một lời nào, bất quá thì phản kháng lại chuyện lúc nãy Dĩnh Thiên giành tắm một mình thôi.
Nhưng rốt cuộc thì cái tính biến thái trong con người vẫn bộc phát, cơ thể Dĩnh Thiên không một mảnh vải che đi cứ hiện lồ lộ trước mặt hắn như vậy, lẽ nào mỡ đến miệng mèo mà hắn lại từ chối được?
À, là không bao giờ hắn từ chối điều đó đâu!!
Vệ Manh đưa tay trụ sau ót Dĩnh Thiên, tiếp tục khuấy đảo phía trong khoang miệng của cậu. Chiếc lưỡi kia hết lướt qua chỗ này thì lướt đến chỗ nọ, sau đó thì mút lấy lưỡi Dĩnh Thiên.
".......... " Gương mặt ai kia bắt đầu đỏ lựng vì gần hết sinh khí, Vệ Manh nhất quyết không chịu buông cậu ra.
Mấy phút trôi qua, Vệ Manh cuối cùng cũng chịu tha cho Dĩnh Thiên, hắn rời khỏi đôi môi đó mà lòng đầy tiếc nuối.
Hắn biết hôm nay lớp còn