Chiếc xe dừng lại, Lục Hàn bước xuống đi vòng qua bên cạnh mở cửa cho cô rồi nắm tay cô bước vào, phóng viên thấy ánh mắt cảnh cáo cũng không dám đưa máy lên chụp ảnh.
Bọn không dám đắc tội con cháu của Lục Gia đâu nếu không hậu quả rất nghiêm trọng.
Bước vào sảnh cô hơi choáng một chút bởi vì nó rất đông người.
Lục Hàn* vỗ vỗ tay cô*:" Đừng lo! chúng ta đi bên kia ngồi!"
Giản Nhu:" Ừm!"
Lục Hàn đưa cô đi đến chỗ ít người rồi lấy đồ ăn cho ăn, đến khi bữa tiệc bắt đầu anh mới đi chỗ gia đình mình không quên nhắc nhở cô không được đi lung tung phải chờ anh về.
Giản Nhu thấy anh hôm nay rất lịch lãm, chỗ cô ngồi cũng có thể thấy rõ anh cũng đang nhìn cô mà mỉm cười, nụ cười ấy cũng chỉ có thể dành cho cô mà thôi.
Cô liếc mắt nhìn người bên cạnh đứng gần anh là Bạch Hồng, cô ta cũng nhìn thấy cô rồi mỉm cười đắc ý sát lại gần anh hơn.
Giản Nhu cảm thấy lồng ngực rất khó chịu, Khương Ngọc thấy cô liền nhanh chân chạy đến.
Khương Ngọc:" Nhu Nhu sao lại ngồi một mình vậy!"
Giản Nhu:" Lục Hàn cậu ấy đi chỗ gia đình một chút! Anh tớ đâu?"
Khương Ngọc:" Đang nói chuyện với đối tác, tớ nghe không hiểu mới đi ra một góc ngồi không ngờ gặp cậu ở đây tớ mới qua chỗ cậu!"
Giản Nhu:" Ừm!"
Khương Ngọc:" Mà khoan người đứng kế bên Lục Hàn trên kia là Bạch Hồng sao?"
Giản Nhu:" Ừm! nhưng tớ tin tưởng Lục Hàn!"
Khương Ngọc:" Có gì thì nói với mình!"
Giản Nhu:" Tớ biết rồi!"
Vì ở trên đây anh không muốn làm mất mặt gia đình anh nên mới chịu đựng mặc cho cô ta đang sáp lại mình, anh đưa mắt nhìn Giản Nhu sợ cô hiểu lầm nhưng lại thấy cô đang nói chuyện với Khương Ngọc rồi nên anh không biết cô có nhìn thấy không.
Lục Dịch:" Cảm ơn tất cả mọi người đã dùng thời gian quý báo đến dự buổi tiệc nhỏ của công ty tôi! Nhân dịp này tôi Lục Dịch cũng xin tuyên bố là con trai tôi Lục Hàn sau khi tốt nghiệp tôi sẽ chuyển lại cho con trai tôi quản lý công ty, các vị cũng đã chứng kiến năng lực của nó rồi qua kì nghỉ lần trước! Cảm ơn các vị đã lắng nghe!"
Mọi người*Vỗ tay*
Sau khi phát biểu xong Lục Dịch đưa anh đi gặp những đối tác khác để cho anh làm quen trước, gần hơn nữa tiếng anh mới có thể đi tìm cô.
Còn bên Bạch Hồng vì muốn lấy thiện cảm từ Lâm Nhi nên luôn đi theo bà để lấy lòng, nhờ tài ăn nói của bản thân nên đã lấy lòng được mấy phu nhân có tiếng ở đây.
Lục Hàn:" Em đã ăn no chưa!"
Giản Nhu:" Rồi ạ!"
Lục Hàn:" Khi nãy anh thấy Khương Ngọc cậu ấy đâu!"
Giản Nhu:" Đi với anh hai của em rồi!"
Lục Hàn:" Khi nãy là anh không muốn Bạch Hồng đứng kế mình đâu vì ở đó là trung tâm anh không muốn làm mất mặt của ba mẹ nên mới không! !"
Giản Nhu* đưa ngón tay chặn