Sáng hôm sau, Giản Nhu đã thức dậy rất sớm và cứ ngồi thẩn thờ trên giường mắt thì nhìn vào màn hình di động của mình chần chừ mãi không dám bấm.
Giản Nhu:" Không sao cả! chỉ là nói chuyện thôi không có gì phải sợ cả! lỡ như anh ấy vẫn còn ngủ thì sao ta? giờ này vẫn còn sớm lắm! hay mình nên điện vào buổi chiều nhỉ! nhứt đầu quá! quyết định rồi điện luôn!"
Sau một hồi tự lẩm bẩm và đợi cô lấy hết can đảm mới bấm gọi cho Lục Hàn, nghe tiếng chuông đổ trái tim đập nhanh hơn, đợi một lúc cô tưởng không ai nghe máy tính tắt không ngờ lại nghe được giọng của anh.
Gần đến 3 giờ sáng Lục Hàn mới chợp mắt ngủ được nhưng giờ lại nghe được tiếng chuông làm cho hơi nhíu mày khó chịu, cố gắng mở mắt ra nhìn ai đã gọi cho anh vào sáng sớm thế này.
Khi thấy tên của cô trên màn hình, anh tưởng bản thân mình hoa mắt nên đã dụi mắt nhiều lần nhưng trên màn hình vẫn như vậy, anh sợ cô đổi ý tắt nên nhanh chóng bắt máy.
Lục Hàn:" Giản Nhu là em điện cho anh sao?"
Giản Nhu:" Ừm là tôi!"
Lục Hàn:" Giản Nhu sao em lại bỏ đi chứ! anh biết bản thân có lỗi với em, em không tha thứ cho anh cũng được nhưng đừng bỏ đi được không! anh hứa bản thân anh đứng từ xa nhìn em thôi sẽ không đứng trước mặt em đâu, sẽ không cho em thấy khuôn mặt đáng ghét của anh đâu.
.
!"
Giản Nhu* khóc*:" Đồ ngốc!"
Lục Hàn:" Phải anh là đồ ngốc, anh xin em đấy đừng bỏ đi được không?"
Giản Nhu:" Hức em.
.
xin lỗi!"
Lục Hàn:" Em.
.
nói gì!"
Giản Nhu:" Đồ ngốc nhà anh sao lại giấu em chứ! em biết mọi chuyện rồi! tại sao lại âm thầm chịu đựng một mình chứ! lúc đó anh em nói rõ với em thì em cùng anh giải quyết mà hức! đồ ngốc này!"
Lục Hàn:" Em biết rồi sao! anh xin lỗi! vậy em có tha thứ cho anh không? cho anh một cơ hội nữa để theo đuổi em được không?"
Giản Nhu:" Ừm em đồng ý!"
Lục Hàn:" Cảm ơn em nhiều lắm Giản Nhu! anh yêu em!"
Giản Nhu:" Cứ xem đây là thử thách mà ông trời cho chúng ta đi! em vẫn sẽ học ở thành phố B, chúng ta sẽ thử cảm giác yêu xa được không?"
Lục Hàn:" Được! anh đồng ý!"
Hai người nói chuyện thêm một lúc nữa mới dừng lại, cuối cùng hai người vẫn ở bên nhau và xem đây là thử thách xem hai người sẽ ở bên nhau mãi mãi hay chỉ dừng ở mức bạn bè.
Nói chuyện với cô xong anh lấy lại tinh thần liền nhanh chóng đi rửa mặt, có mấy ngày tâm trạng tồi tệ giờ mặt anh đã mọc được một ít râu rồi, anh nhanh chóng lấy lại vẻ đẹp trai trước kia của mình rồi xuống ăn sáng cùng gia đình.
Lâm Nhi thấy tâm trạng hôm nay của Lục Hàn đã vui vẻ trở