Cùng lúc này, trong biệt thự Vân Kinh trên đỉnh núi nào đó, Nam Kinh Lâm và một người phụ nữ toàn thân khí chất xuất chúng, đang ngồi cùng nhau ở trong phòng khách, ai cũng không mở miệng nói chuyện, dường như đang chờ đợi điều gì.
Lúc này cửa phòng được mở ra, một người trung niên bước vào trong.
Uy vũ bước đến, dáng vẻ nghiêm nghị, mang theo ánh mắt ngoan độc, trong đáy mắt vô cùng thâm thúy nhưng cũng vô cùng bình tĩnh.
Người này chính là Nam Cung Vô Phong gia chủ đương nhiệm của gia tộc Nam Cung, tùy ý giẫm chân một cái khắp nơi đều sẽ rung chuyển, là một người có quyền có thế chân chính.
Người phụ nữ xinh đẹp đang ngồi trên ghế Sofa, đó là Trương Thanh Lệ, vợ của ông ta.
“Ông xã, anh về rồi.”
Trương Thanh Lệ đứng dậy, giọng nói dịu dàng vô cùng dễ nghe, đồng thời Nam Cung Lâm cũng đứng lên.
“Ba.”
Nam Cung Vô Phong khẽ vuốt cằm, sau đó ngồi xuống ghế Sofa.
“Nói đi, ở thành phố Ninh xảy ra chuyện gì? Trương Hằng vì sao lại chết?”
Nam Cung Lâm trở về đã được vài ngày, nhưng mà Nam Cung Vô Phong ở nước ngoài bàn chuyện công việc cho nên đến tận hôm nay mới về nhà được.
“DNA của Sở Hải đã có kết quả xét nghiệm, xác thực đúng là huyết thống của gia tộc Nam Cung.
Sau khi xét nghiệm DNA, Trương Hằng đã không làm theo yêu cầu của con, càng không đích thân giám sát, cậu ta ngược lại ở thành phố Ninh uống rượu ăn chơi, dẫn đến thi thể cha mẹ của Sở Vĩnh Du, Sở Hải và Lý Liên đều bị phơi bày dưới ánh mặt trời, mặc dù con đã nghiêm khắc trừng trị Trương Hằng nhưng mà Sở Vĩnh Du nhất quyết muốn giết Trương Hằng.
Đến lúc này, Nam Cung Lâm im miệng, Nam Cung Vô Phong trầm mặc, ngược lại Trương Thanh Lệ nói.
“Sở Vĩnh Du, người này ngỗ ngược khó thuần, cậu ta lại dám ra tay giết cháu trai của em, nếu thật sự để cậu ta bước vào cửa lớn của gia tộc Nam Cung thì chẳng phải càng không thèm kiêng nể, không coi ai ra gì sao!”
Trông thấy Nam Cung Vô Phong vẫn chỉ ung dung ngồi một chỗ, Nam Cung Lâm quan sát vô cùng kỹ càng, thăm dò sắc mặt sau đó mới lại mở miệng.
“Ba, Sở Vĩnh Du nhập ngũ bốn năm, ở Bắc Vực giết vô số kẻ địch, sát khí hung ác tích tụ lại khiến cho ngay cả Kim Bác cũng không nắm chắc được, mặc dù chưa từng động thủ nhưng con tin tưởng phán đoán của Kim Bác.
“Hồ sơ đâu?”
Nam Cung Vô Phong lần đầu mở miệng, lại chỉ vẻn vẹn nói ra ba chữ, sắc mặt Nam Cung Lâm chợt thay đổi, trả lời:
“Con đích thân đến trụ sở của đội điều tra cục tổng bộ, tư liệu về Sở Vĩnh Du chính xác là SSS cấp cao, nếu thật sự muốn nắm bắt được tin tức, sợ là chỉ có ba mới có thể, đích thân ba phải hành động rồi.”
Cấp cao của SSS? Sát khí hùng hậu? Khóe miệng Nam Cung Vô Phong khẽ nhếch lên.
“Không cần thiết, con lại đi thành phố Ninh một chuyến, nếu như DNA của Sở Vĩnh Du là chính xác, không có vấn đề, vậy thì Nam Cung Vô Phong đây, phải đích thân nghênh đón người này trở về gia tộc Nam Cung.”
Trương Thanh Lệ ở bên cạnh khẽ biến sắc, trầm giọng nói.
“Ông xã, Trương Hằng là cháu trai của em, cứ như thế chết một cách không rõ ràng sao?”
“Cút ra ngoài!”
Nam Cung Vô Phong nói ra ba chữ, thân thể Trương Thanh Lệ khẽ run rẩy, vội vàng xin tha rồi đi ra ngoài.
“Ông xã, em xin lỗi, em hơi thất thố rồi.”
ở gia tộc Nam Cung, không có bất kỳ ai có thể chất vấn Nam Cung Vô Phong, cho dù là vợ của ông ta cũng không được.
Lúc này, Nam Cung Vô Phong nhìn Nam Cung Lâm, trong ánh mắt mang theo vài phần suy nghĩ.
“Con trai, con thật sự không oán không hận sao? Mặc dù là con nuôi, nhưng lẽ ra con là người nên được thừa kế gia tộc Nam Cung sau khi anh cả của con không may gặp chuyện.”
Nam Cung Lâm lắc đầu.
“Ba, tất cả đều nghe theo sự sắp xếp của ba, lúc trước chú ba bị đuổi ra khỏi nhà, nếu như ba muốn tìm huyết thống của chú ấy trở về, vậy con chắc chắn sẽ tôn trọng quyết định của ba.
Hơn nữa sẽ không từ bất kỳ thủ đoạn nào.”
Nam Cung Vô Phong khẽ gật đầu, vô cùng hài lòng.
“Con là một người thông minh, là do Nam Cung Vô Phong này một tay nuôi dưỡng dạy dỗ được, mặc dù con là con nuôi nhưng ba đối với con và anh cả của con đều công bằng như nhau, chỉ cần con làm được chuyện này vậy thì đến lúc đó, ba sẽ cho con cơ hội cùng Sở Vĩnh Du tranh đoạt vị trí người thừa kế, còn lại phải chờ xem biểu hiện của bản thân con.”
Nghe thấy những lời này, đáy mắt Nam Cung Lâm hiện lên một tia kinh ngạc không thể ngờ, quyết định của bản thân xem ra đã đúng, không giở bất kỳ thủ đoạn mánh khóe khôn vặt nào, nếu không thì kết quả bây giờ chắc chắn sẽ không được như