“Một nghìn hai trăm tỷ.
”
Gần như là lời nói của Tưởng Thanh Khôn vừa mới dứt, âm thanh của Lục Côn liền lập tức vang lên ngay sau đó, Tưởng Thanh Khôn ở trong phòng bao số một tức giận đập nát ly rượu đỏ.
Trùng hợp là lúc này ông già kia cũng đã trở về, lạnh mặt nói.
“Cậu chủ, đối phương có cùng độ tuổi với cậu, trông rất là phách lối và cuồng vọng, dường như là căn bản cũng không đặt cậu và nhà họ Tưởng của chúng ta vào trong mắt.
”
Tưởng Thanh Khôn nghiến răng nghiến lợi, cả người đều đang trong trạng thái nổi giận, phải biết là nguồn tài chính mà anh ta có thể huy động được cũng chỉ có một nghìn năm trăm tỷ, đây là toàn bộ sự ủng hộ của ba anh ta cho anh ta, nếu không thì thậm chí ngay cả nguồn tài chính một nghìn năm trăm tỷ cũng khó mà lấy ra được.
Bỏ ra vốn liếng nặng nề như thế đặc biệt chạy đến tỉnh thành để chờ đợi với ông hai của anh ta cả một tuần, vừa đánh cờ rồi lại câu cá, chỉ chờ đến lúc biệt thự Hồ Tâm hoàn thành bước cuối cùng là được rồi, sau đó nửa đường xuất hiện một tên là Sở Vĩnh Du.
“Được lắm, ông đây cũng muốn xem xem cậu có thể bỏ ra hơn một nghìn năm trăm tỷ để mua biệt thự hay là không.
”
Dứt lời, trực tiếp hô lên cái giá một nghìn năm trăm tỷ.
Lúc này người ở phía dưới đều đã hoàn toàn điên hết rồi, một nghìn năm trăm tỷ đến mua một căn biệt thự? Cho dù là biệt thự Hồ Tâm ở Vân Vụ Chi Hải, nếu như đặt ở một nơi như là Vân Kinh Thiên Hải thì đáng giá, vấn đề chỉ là ở tỉnh thành, bỏ ra một nghìn năm trăm tỷ để mua một căn biệt thự quả thật có chút quá mức điên cuồng rồi đó.
“Một nghìn năm trăm ba mươi tỷ.
”
Sở Vĩnh Du kêu giá làm cho Tưởng Thanh Khôn thiếu chút nữa phun ra một ngụm máu, đây là đang rõ ràng nói cho anh ta biết rằng mặc kệ anh có ra cái giá bao nhiêu, tôi cũng sẽ ra giá cao hơn anh, cao hơn ba trăm tỷ cũng được, cao hơn ba nghìn tỷ cũng được.
“Đáng chết!”
Tưởng Thanh Khôn nổi giận, trực tiếp đập nát đồ vật ở trong phòng, sau đó đi về phía cửa.
“Chúng ta đi, nếu như anh ta có thể còn sống nhìn thấy mặt trời ngày mai, ông đây sẽ không mang họ Tưởng nữa.
”
Sở Vĩnh Du anh có thể bỏ ra mấy nghìn tỷ chỉ để mua một căn biệt thự, có là đồ ngu cũng biết tuyệt đối không phải là người thường, nhưng mà vấn đề này Tưởng Thanh Khôn căn bản sẽ không suy nghĩ tới, bây giờ anh có tài giỏi hơn nữa, gia cảnh có thâm hậu hơn nữa, anh ta là người nhà họ Tưởng ở Thiên Hải, chỉ dựa vào điểm này nên anh ta cũng không sợ bất cứ cái gì.
Lúc này, thật lâu sao mà người đấu giá không nghe thấy âm thanh truyền ra từ trong căn phòng số một, cũng biết chuyện đã qua một đoạn thời gian rồi.
Một nghìn năm trăm ba mươi tỷ, con số này làm cho anh ta muốn bùng nổ cảm xúc.
“Còn có ai ra giá cao hơn một nghìn năm trăm ba mươi tỷ nữa không?”
Những người trong các căn phòng khác bây giờ đều còn chưa phản ứng lại kịp, đồng loạt suy đoán rốt cuộc là người trong căn phòng bao số hai là người ngầu tới cỡ nào vậy, thế mà ngay cả lời cảnh cáo của nhà họ Tưởng cũng coi thường, trực tiếp tham dự vào cuộc đấu giá còn không nói, thế mà lại đối chọi gay gắt với Tưởng Thanh Khôn, chỉ sợ là lần này tỉnh thành sẽ xảy ra chuyện lớn.
Mặc dù Tưởng Thanh Khôn không tiếp tục ra giá nữa, nhưng mà anh ta có thể từ bỏ ý đồ được à? Làm sao có thể được!
“Một nghìn năm trăm ba mươi tỷ lần thứ ba, thành giao.
”
Trong khoảnh khắc người dẫn đấu giá gõ cái búa, toàn bộ những người trong đại sảnh đều đứng lên vỗ tay, ánh mắt nhìn về phía căn phòng số hai, mặc dù không biết ở bên trong là người nào đang ngồi đó, nhưng mà ít ra ngày hôm nay cũng đã cho bọn họ nhìn thấy được cái gì gọi là tài lực hùng hậu chân chính.
Trên đường đi đến phòng nghỉ khách quý của phòng đấu giá, đại não Phương Cao Hải vẫn còn đang tung bay ở bên ngoài, cả gương mặt đều là sự lo lắng.
“Vĩnh Du, tôi nói thật đó, cậu suy nghĩ lại một lần nữa đi, đây chính là nhà họ Tưởng ở Thiên Hải, cậu tùy tiện tìm người hỏi thăm một chút liền biết nhà họ Tưởng kinh khủng tới cỡ nào, thật sự không phải là thứ mà cậu có thể đối phó được đâu.
”
Biết là Phương Cao Hải có lòng tốt, Sở Vĩnh Du cười nói.
“Không có chuyện gì đâu, cậu đừng để ý, tôi đã dám mua, thế thì tôi cũng không quan tâm nhà họ Tưởng cái gì hết, nếu như bọn họ muốn biến mất, thế thì cứ đến trêu chọc tôi đi.
”
Phương Cao Hải trực tiếp ngây người tại chỗ, sự ngông cuồng của Sở Vĩnh Du đúng là đã làm cho anh ta cảm thấy kinh hãi, lại dám nói mấy lời như là để nhà họ Tưởng ở Thiên Hải biến mất quả thật làm cho người ta không thể tin được.
Nhân viên của Vân Vụ Chi Hải đã sớm mang đầy đủ tất cả các thủ tục đứng chờ, đợi sau khi Sở Vĩnh Du đưa tiền ký tên xong, ba căn nhà xem như đã tới tay, rốt cuộc trong lòng cũng đã yên tâm một chút.
Tốt xấu gì cũng là công việc do vợ mình đã bàn