Ông già nói một câu, nói xong liền lôi kéo Tưởng Thanh Khôn muốn đi, lại bị anh ta tránh thoát.
“Có ý gì chứ? Ông nói cho rõ ràng đi.”
Vừa mới nói xong, Tưởng Thanh Khôn liền tập trung ánh mắt nhìn vào bả vai đỏ tươi của ông già.
“Ông...!ông bị thương?”
Lúc này, biểu cảm của ông già nghiêm trọng đến nổi không có cách nào hình dung được.
“Đúng vậy, cậu chủ, chính là cái tên Sở Vĩnh Du đã làm tôi bị thương, dùng một cái lá cây, hái lá đả thương người chưa từng nghe thấy, tôi đường đường là võ giả cửu phẩm, nhưng mà cũng không có sức lực để đánh trả lại, vẫn may là cậu ta không có ý muốn giết tôi, nếu không thì tôi đã không thể trở về được rồi, để đề phòng, bây giờ chúng ta nhất định và lập tức rời khỏi tỉnh thành trở về Thiên Hải.”
Cái gì!
Nghe nói như thế, Tưởng Thanh Khôn biết ông già không thể nào lừa anh ta, khóe miệng co giật mấy lần, không nói hai lời liền chạy ra bên ngoài.
Rầm!
Cánh cửa nhà bị đập, mấy người nhà họ Tân mới như tỉnh táo lại, ba của Tân Tằng run rẩy nói.
“Xong rồi ba ơi, nhà chúng ta tiêu đời rồi, ngay cả người có thế lực to lớn như Tưởng Thanh Khôn sau khi nghe mà cũng trốn chúng...!chúng ta phải làm sao bây giờ đây?”
Lời này làm ông cụ nhà họ Tân cũng phiền muộn một trận, rốt cuộc ông ta cũng đã hiểu rõ được một việc đó chính là từ lúc mới bắt đầu ông ta đã đi nhầm đường rồi, bất cứ một thứ gì của Sở Vĩnh Du đều vượt xa khỏi sự tưởng tượng của bọn họ.
Thật lâu sau mới thở dài nói.
“Haizz, lần này ba đã biết mình sai rồi, chỉ mong là Sở Vĩnh Du không biết Tưởng Thanh Khôn với chúng ta có mối quan hệ dây dưa với nhau, chỉ có thể cầu nguyện thôi.”
Ở một bên khác, Quan Phấn cũng đã về đến nhà, sau một nụ hôn đó cảm giác say rượu của anh ta cũng đã tỉnh táo hơn một chút, sau đó không dám la hét, sợ là uống nhiều quá sẽ thất thố ở trước mặt của nữ thần thì không tốt cho lắm, mặc dù tính cách của anh ta sau khi uống rượu cũng không tệ, không ồn ào không la mắng, một khi uống nhiều rượu thì cũng chỉ muốn ngủ mà thôi.
Sau khi bước vào nhà, anh ta mới ý thức được hình như đèn ở trong nhà vẫn còn sáng, quả nhiên lọt vào trong tầm mắt của anh ta chính là ba mẹ và anh trai vẫn còn ngồi trong phòng khách.
“Ba mẹ, sao trễ như vậy rồi mà hai người vẫn còn chưa ngủ?”
Ba của Quan Phấn cười nói.
“Con trai, anh con đều đã nói cho ba mẹ biết hết rồi, ba mẹ con vẫn là câu nói trước đó, hôn nhân của con hoàn toàn là tự do của con, bây giờ con theo đuổi phụ nữ có bối cảnh gia đình như thế nào cũng không quan trọng, chỉ cần con thích người đó là được rồi, hơn nữa ba cũng đã trách anh của con, anh con đã biết mình sai rồi.”
Dứt lời, anh trai của Quan Phấn vội vàng phụ họa lên tiếng nói.
Đam Mỹ Hay
“Phấn, hồi lúc nãy đúng là anh có uống một chút rượu, nói chuyện không nên nói, em tuyệt đối đừng để trong lòng nha.”
Nếu như nói Quan Phấn không cảm động đều là giả, có được sự ủng hộ của người nhà, rốt cuộc anh ta cũng đã có thể theo đuổi Ngu Thư Di thoải mái hơn rồi.
Nhưng mà anh ta lại không biết đó chính là nếu không có cảnh tượng chìa khóa biệt thự Vân Vụ Chi Hải, không có cái được gọi là mua biệt thự Hồ Tâm thành công hay không, tất cả những thứ này tuyệt đối không có khả năng xảy ra.
Sáng sớm ngày hôm sau, Sở Vĩnh Du liền trở về chung cư đông thành ở thành phố Ninh, còn lấy được không ít tài liệu quảng cáo về Vân Vụ Chi Hải ở chỗ Ung Hạo.
Lúc về nhà đã đến giữa trưa, biết là Sở Vĩnh Du muốn trở về, Tư Phu đặc biệt nấu món thịt kho mà Sở Vĩnh Du thích ăn nhất.
“Ba mẹ, Ý Yên, ba người xem thử đi, biệt thự mà con đã mua có các phương diện hoàn cảnh đều rất không tệ, được xây dựng lại rất sạch sẽ, cái gì cũng không cần phải quan tâm trực tiếp chuyển đến đó vào ở là được rồi, chúng ta suy nghĩ xem lúc nào có thể đến đó ở.”
Cơm nước xong xuôi, Sở Vĩnh Du đặt những tài liệu đó lên trên bàn, Hữu Hữu đột nhiên lại đi tới cầm lấy mấy tấm hình ảnh nghiêm túc nhìn xem, chân mày nhỏ nhíu lại chọc cho người trong gia đình buồn cười một phen.
Nhìn một hồi, Đồng Thế Tân mới cười nói.
“Đúng là nhà tốt lắm, chỉ là ảnh chụp liền có thể nhìn ra được, ba đoán là nếu như đích thân đến đó thì chắc cũng sẽ rung động đó chứ.”
Tư Phu cũng liên tục gật đầu, đây mới chính là dáng vẻ nhà giàu trong mắt của bà ta.
“Vĩnh Du, mua được hai căn biệt thự này