Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 334


trước sau

CHƯƠNG 334: NGƯỜI VS MÁY CHIẾN ĐẤU

Đối với một số nước rất rất nhỏ mà nói, một tỷ đô la, đó tuyệt đối đã là một con số cực kỳ khổng lồ, sẽ canh me cũng là chuyện không đáng trách, có điều tất cả chuyện này, Sở Vĩnh Du đều không biết mà thôi.

Máy bay tư nhân của Fenster, là Boeing 787, không phải là loại máy bay tư nhân cỡ nhỏ mà một số nhà giàu siêu cấp hay có.

Máy bay được cải tạo thành hai tầng trên dưới, cực kỳ xa hoa, sau khi bay ổn định, Hữu Hữu chạy tới chạy lui, rất là vui vẻ.

Bên cạnh quầy rượu ở tầng một, Sở Vĩnh Du và Fenster ngồi ở đó, vừa thưởng thức sâm banh, vừa nói chuyện.

Lúc này, một người mặc đồ đen đi tới, ở bên tai Fenster nói mấy câu, sau đó sắc mặt lập tức trở nên khó coi.

“Sư huynh, web đen treo thưởng người của anh, đầy tiền treo thưởng lên tới một tỷ đô la, thù hận thật sự không nhỏ.”

Sở Vĩnh Du ồ một tiếng, có loại cảm giác không mặn không nhạt.

“Vậy sao? Một tỷ đô la, tôi đối với người của mình cũng có chút xúc động rồi, huống chỉ là người khác, không phải sao?”

Câu nói cuối cùng này là nhìn sang một mỹ nữ tóc vàng phụ trách ở quầy rượu.

Mỹ nữ tuy mỉm cười mang tính lịch sự, nhưng Fenster đã rất nhạy bén bắt được sự hoảng hốt vụt qua trong ánh mắt.

Thở dài, Fenster khoát tay.

“Đưa đi đi, không ngờ người bên cạnh em cũng có loại xúc động này, một tỷ đô la, thật sự rất nhiều sao?”

Mỹ nữ tóc vàng muốn phản kháng, nhưng đã bị người mặc đồ đen khống chế, bắt đầu không ngừng cầu xin Fenster, nhưng không có tác dụng.

“Sư huynh, thật sự xin lỗi, nhân viên làm việc trên máy bay cũng đều phục vụ cho em mấy năm rồi, thật sự là ứng với câu nói xưa của nước R, có tiền có thể sai thần gọi quỷ.”

Sở Vĩnh Du gật đầu không có mở miệng nữa, anh vừa rồi phát hiện mỹ nữ tóc vàng động tay chân vào ly rượu của anh, chắc là hạ độc, nhưng Sở Vĩnh Du không có để tâm, trực tiếp uống luôn, loại độc tố này, sao có thể có tác dụng với một Tiên Thiên võ giả, nếu thật sự bị độc chết như vậy, vậy Tiên Thiên võ giả cũng quá mắt giá rồi.

“Mười Tiên Thiên võ giả cậu mời đâu?”

Fenster mỉm cười.

*Ò, ngày mai ngồi may bay bay tới, những Tiên Thiên võ giả này, thật sự rất kiêu ngạo, nếu không phải em tìm được người của bên chính phủ, đồng thời mỗi Tiên Thiên võ giả đều trả 3000 tỷ, nếu không thật sự là không mời được.”

Đến đây thì có thể tượng tưởng được Fenster giàu có đến mức nào rồi, quà gặp mặt cho Hữu Hữu, 300 tỷ, mời mười Tiên Thiên võ giả, tốn 30 nghìn tỷ, dường như tiền đối với anh ta mà nói, thật sự chỉ là một con số mà thôi.

“Có điều bọn họ chỉ là ngoài mặt làm cho gia tộc Gran xem, người thật sự có thể khiến em yên tâm vẫn là sư huynh, nếu không một ải này của gia tộc Gran, không dễ vượt qua.”

Sở Vĩnh Du đang muốn nói gì đó, đột nhiên một tia cảnh giác vụt qua, cả người đều đứng dậy.

“Không đúng! Không ổn! Sư đệ, tôi cảm thấy rất không đúng!”

Loại cảm giác này, Sở Vĩnh Du trước nay chưa từng có, nhưng cảm giác có hơi hoảng hốt, lo lắng.

Nhìn thấy sắc mặt của Sở Vĩnh Du, Fenster vội gọi người tới.

“Kiểm tra cả máy bay, ngoài ra bảo sân bay kiểm tra lại các công năng của máy bay, maul”

“Rõ.”

Sau đó nhìn sang Sở Vĩnh Du, Fenster hỏi.

“Sư huynh, loại cảm giác đó còn không?”

“Còn, hơn nữa càng rõ ràng hơn.”

Vừa hay vào lúc này, Hữu Hữu từ bên cạnh chạy qua, bị Sở Vĩnh Du ôm vào trong lòng.

“Hữu Hữu ngoan, trước tiên không chơi nữa.”

Sau đó vội vàng nói với Đồng Ý Yên đi theo đẳng sau.

“Vợ, đi tìm ba mẹ, các em trước tiên quay về chỗ ngồi, thắt dây an toàn lại.”

Thầy Sở Vĩnh Du trịnh trọng như vậy, Đồng Ý Yên cũng không dám hỏi nhiều, đón lấy Hữu Hữu có hơi không tình nguyện chạy về chỗ ngồi.

Rất nhanh, người mặc đồ đen quay lại, báo cáo.

“Chủ tịch, tất cả bình thường, ngoài… ngoài việc radar phát hiện có một chiếc máy bay chiến đấu đang nhanh chóng lại gần chúng ta, không

rõ là của nước nào, phát tín hiệu cho đối phương nhưng không nhận được hồi đáp.”

Trong nháy mắt, Sở Vĩnh Du đã biết, chiếc máy bay chiến đấu này tuyệt đối là nguyên nhân khiến anh nảy sinh loại cảm giác này.

Còn may máy bay tư nhân của Fenster đã qua cải tạo, đều dùng radar quân sự của Mỹ, ngoài phạm vị rộng còn rất chuẩn xác.

“Lập tức mở cửa khoang chứa hàng, maul”

Vừa nói, Sở Vĩnh Du đã đi về phía khoang chứa hàng.

Mỗi lần ra ngoài, trên máy bay tư nhân của Fenster, trong khoang chứa hàng có để mấy chiếc xe, anh ta cũng không quen ngồi xe do người khác cung cấp, vẫn là có lòng tin với những chiếc xe chống đạn đã qua cải tạo của mình.

Mà Fenster đã có hơi ngây dại rồi, nếu như chiếc máy bay chiến đấu này thật sự là nhằm vào bọn họ, vậy phiền phức lớn rồi, chiếc máy bay này của anh ta cho dù có lợi hại nữa, vậy cũng tuyệt đối không thể có hệ thống vũ khí, đối diện với máy bay chiến đấu, làm sao có thể có sức đánh trả.

“Mau mở cửa khoang chứa hàng!”

Hiện nay, người có thể dựa vào, cũng chỉ có Sở Vĩnh Du rồi, vội vàng chạy theo đến khoang chứa hàng, đồng thời trong lòng cũng đang lo lắng, lẽ nào sư huynh biết bay sao? Nếu không làm sao đối phó được với máy bay chiến đấu — bá chủ trên không.

Sau khi mở cửa khoang chứa hàng ra, khí lưu cực lớn xộc vào, may Sở Vĩnh Du và Fenster đều là võ giả, nếu không ngay cả đứng cũng khó khăn.

Mà điều càng đáng sợ hơn là đã không cần radar nữa, nhìn bằng mắt thường, một chiếc máy bay chiến đấu đang từ đằng sau nhanh chóng áp sát, cùng lúc này, một quả tên lửa đã bắn tới.

Nhìn thấy tên lửa bay tới, đầu óc của Fenster trống rỗng, xong đời rồi, chết chắc rồi!

Ai to gan như vậy, vậy mà dám sử dụng máy bay chiến đấu tới bắn máy bay tư nhân của anh ta, thật sự không sợ chết sao?

Anh ta là người giàu nhất nước Mỹ, mỗi năm phải đóng bao nhiêu tiền thuế, thật sự bị giết chết bởi cuộc đánh lén mang tính nửa công khai như này, nước Mỹ sao có thể thờ ơ chứ, tùy ý điều tra, tuyệt đối có thể ra được nước nào làm.

Fenster đơ rồi, Sở Vĩnh Du thì không, trên máy bay đều là người thân của anh, anh sao có thể khoanh tay ngồi nhìn.

Ngay sau đó, Sở Vĩnh Du tay phải túm một chiếc siêu xe bên cạnh, hơi dùng sức, khóa cố định của chiếc xe lập tức gãy vụn, căn bản không có bắt kỳ động tác dừng lại, trực tiếp quăng chiếc siêu xe bay ra ngoài.

Gần như cùng lúc, tay trái túm một chiếc Rolls Royce Phantom đã qua cải tạo, cũng quăng chiếc xe ra ngoài.

Bùm!

Lúc này, chiếc siêu xe đầu tiên bị ném ra ngoài đã chính diện va chạm với tên lửa, nỗ mạnh trên không.

Phi công trên máy bay chiến đấu đã có hơi trợn mắt há hốc mồm, tên lửa có tốc độ gì, trước tiên không nói có người có thể coi xe như đồ chơi mà ném đi, chỉ đơn giản muốn đập trúng tên lửa thôi, điều này căn bản không thực tế.

Có điều, điều khiến anh ta càng thêm tuyệt vọng là một chiếc Rolla Royce Phantom đang bay về phía anh ta, tốc độ của chiếc xe này thật sự nhanh đến mức không thể tưởng tượng, cái anh ta lái là máy bay chiến đầu, lúc này vậy mà không thể tránh né.

Bùm!

Lại một tiếng nỗ lớn phát ra, chiếc máy bay chiến đầu và chiếc Rolls Royce Phantom cùng lúc bị hủy, lần nữa bắn ra một đoàn hoa lửa.

Đến đây, Sở Vĩnh Du mới thở phào nhẹ nhõm, nhịp tim đập hơi nhanh từ từ ổn định lại.

Xoay đầu nhìn sang Fenster đang trợn mắt há hốc mồm, khẽ mỉm cười nói.

“Đóng cửa cabin, nguy hiểm đã giải trừ.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện