Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 641


trước sau

CHƯƠNG 641

Nói xong, bước lên hai bước, nhìn sang Yến Tử Ca nói.

“Còn một phút, không giao Vưu Hân Diễm ra, cứ 10 giây tôi giết một người, giao Vưu Hân Diễm ra, nếu như cô ấy chịu thương tổn, người liên quan đều phải chết, cho dù là trưởng lão của Long Môn.”

Xịt!

Tất cả mọi người đều hít một ngụm khí lạnh, không phải là bị dọa, mà là bị sốc, khẩu khí của Sở Vĩnh Du, thật sự lớn đến mức khiến người ta thấy khó tin.

Trưởng lão của Long Môn là nhân vật cấp bậc gì, ở Cửu Long Vực, ngoài dã nhân, trưởng lão dù đứng ở đó không đánh trả, cũng tuyệt đối không có ai dám động vào một cọng lông.

“Ha ha! Hồng trưởng lão, đây chính là bạn tốt của Bàn gia mà ông nói sao? Ngay cả Bàn gia cũng không dám nói giết trưởng lão của Long Môn, Sở Vĩnh Du thì dám sao? Lão phu cười chết.”

Dương trưởng lão ngửa mắt lên trời cười to, cất bước đến trước cách Sở Vĩnh Du ba mét.

“Không cần đếm giây, lão phu đứng ở đây, xem cậu dám giết không?”

Mà Sở Vĩnh Du lại lắc đầu, anh trước giờ nói một là một, thời gian chưa tới, trừ phi bị đánh lén, nếu không tuyệt đối sẽ không ra tay.

“Cậu Sở, nhà họ Văn tôi ở đằng sau cậu, chỉ cần cậu cần, cứ việc mở miệng.”

Văn Tông Miểu để lại một câu, dẫn theo cao thủ nhà họ Văn lùi lại gần cửa lớn, hai mắt lập lòe ánh sáng, không biết đang nghĩ gì.

Nhìn thấy Văn Tông Miểu cuối cùng cũng lùi lại, vốn bởi vì Văn Khả Hân, con trai của ông ta phát ra Cửu Long Lệnh và kết thù hận với Sở Vĩnh Du, lần này thật sự là cơ hội trời ban, là Sở Vĩnh Du tự mình tìm chết.

Cho nên, Yến Tử Ca không hề do dự mà phát hiệu lệnh.

“Hoàng trưởng lão, cho Sở Vĩnh Du biết, tự ý xông vào cửa của chín gia tộc lớn, cái giá phải trả là mạng sống.”

Xoạt!

Trong đám người ở đằng sau, một ông lão để râu dài, trên người mặc trường bào màu xanh

từ từ đi ra, trên mặt tràn ngập sự khinh thường.

“Sở Vĩnh Du, tuy cậu còn rất trẻ đã đạt tới Võ Vương, cứ phát triển như vậy, ắt sẽ có thành tựu, nhưng sai ở chỗ, cậu quá ngông cuồng, vậy mà muốn dùng sức một người đối kháng với nhà họ Yến chúng tôi.”

“Không biết cậu đã từng nghe sự phân chia thực lực của cấp bậc Võ Vương chưa, cậu nhiều nhất chỉ là Tam Bộ Võ Vương, mà lão phu lại là Lục Bộ Võ Vương, giết cậu, dễ như trở bàn tay.”

“Chịu chết!”

Oành!

Một cơn gió lốc ập tới, Hoàng trưởng lão trưởng lão khác họ của nhà họ Yến đã ra tay.

Có thể là vì thể diện của nhà họ Yến, nhiều người ngoài nhìn như vậy, ra tay phải nhanh chóng dứt khoát, trong song chưởng thấp thoáng có ánh sáng đỏ đang dao động.

“Tinh Hỏa Liệu Nguyên!”

Hai ánh sáng đỏ lóe lên, như ngọn lửa xua đi bóng tối, tất cả mọi người ở đây đều cảm nhận được độ nóng khó tả, mà lúc này mới chỉ là dư uy, nếu như đối mặt, càng không thể tưởng tượng được.

“Tinh Hỏa Liệu Nguyên của Hoàng trưởng lão, cảm giác uy lực mạnh hơn lúc trước.”

“Ha ha, Sở Vĩnh Du này tuyệt đối sẽ bị đốt thành tro tàn, một thân công phu của Hoàng trưởng lão, cũng là tổ truyền đến nay, sắt thép cũng có thể lập tức bị bẻ gãy, càng đừng nói cơ thể người thường.”

“Nóng quá! Quá đáng sợ rồi!”

Mà Sở Vĩnh Du vẫn đứng ở đó không nhúc nhích, đối mặt với một kích mạnh mẽ như vậy của Hoàng trưởng lão, thậm chí quần áo cũng có dấu hiệu sắp cháy.

Cái anh phải làm, chỉ là từ từ đưa tay phải ra.

Lục Bộ Võ Vương sao? Hôm nay, tôi cho các người biết, cái gì là Thập Bộ Võ Vương!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện