Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 653


trước sau

CHƯƠNG 653

“Chờ sau khi bọn họ xông vào rừng rậm, ở đây sẽ bắt đầu cuộc thi của tiên thiên võ giả, mà cấp bậc Võ Vương thì ở trên đỉnh tháp Long Môn, có tư cách lên đó quan sát chỉ có tộc trưởng của chín gia tộc lớn Cửu Long Thành, còn có trưởng lão Long Môn, những người khác, không ai có thể lên đó.”

Khẽ gật đầu, Sở Vĩnh Du không nói gì thêm, Võ Vương là đỉnh cao võ giả, đều là cường giả, đương nhiên có tôn nghiêm, làm sao có thể tùy tiện để cho người khác quan sát, vậy chẳng phải hạ thấp bọn họ rồi à.

Vừa mới ra lệnh, Vưu Hân Diễm cùng với chiến lực đỉnh tiêm võ giả cửu phẩm trong nháy mắt đều xông vào rừng rậm, dần dần không còn tiếng vang nào phát ra.

Một vị quản sự Long Môn bắt đầu chỉ huy cho người rời khỏi mảnh đất trống này, bởi vì cuộc giao đấu của tiên thiên võ giả đã sắp bắt đầu.

Ở đây có đầy người của thành phố Long cùng với các gia tộc Cửu Long Thành, bọn họ không thể xem trận chiến của Võ Vương, cũng không thể bỏ lỡ trận chiến của tiên thiên võ giả.

“Cậu Sở, chúng ta cũng đến đó thôi.”

Lúc này, Văn Tông Miểu bước tới, Sở Vĩnh Du đi theo ông ta đến tòa tháp cao Long Môn.

“Ba của ông đâu rồi?”

“Ba của tôi đã lên trên rồi, những người già như ông ấy đã lâu lắm rồi không được ra ngoài hoạt động, gặp được mấy người bạn già chắc chắn sẽ ôn lại chuyện cũ.”

Thật ra thì cho đến bây giờ, trong lòng của Sở Vĩnh Du vẫn có chút nghi hoặc, những lão quái vật này tập hợp với nhau, là một cỗ chiến lực vô cùng đáng sợ. Nhưng mà dưới tình huống lại bởi vì một câu nói của đại trưởng lão Long Môn, toàn bộ đều rụt cổ, vô cùng nghe lời, thế thì đại trưởng lão còn đáng sợ đến mức độ nào nữa.

Đi thang máy lên đến tầng cao nhất, lúc cửa thang máy mở ra, cảm nhận được mở rộng đến cực điểm. Ngay cả Sở Vĩnh Du cũng không ngờ tới, nhìn từ bề ngoài đỉnh của

tòa tháp Long Môn giống y như là một thanh kiếm sắc bén thẳng đứng, nhưng mà không nghĩ tới phía trên lại có diện tích to như thế.

Lúc này, có những chiếc ghế bành được sắp xếp vòng tròn xung quanh đỉnh tháp, có rất nhiều người ngồi ở trên ghế, đương nhiên là Yến Tử Ca nhà họ Yến cũng có trong số đó.

Ngồi xuống vị trí tương ứng với Văn Tông Miểu, Văn Khải Tinh mỉm cười với Sở Vĩnh Du, sau đó lại tiếp tục nói chuyện với người ở bên cạnh.

“Gia chủ Văn, bên nào là nhà họ Thẩm?”

Ánh mắt di chuyển, đầu có hơi cử động, Văn Tông Miểu nói.

“Là ở bên kia, Thẩm Tâm gia chủ nhà họ Thẩm ngồi ở giữa, bên trái là… không ngờ là lão tổ nhà họ Thẩm lại đến đây.”

Nói đến đây, trong mắt của Văn Tông Miểu có cảm xúc khác thường.

“Trước kia ba của Thẩm Tâm qua đời trong một vụ tai nạn, người đang nhắm mắt ở bên trái là lão tổ nhà họ Thẩm, thực lực rất đáng sợ, hai người ở bên phải chính là Võ Vương của nhà họ Thẩm đến tham gia cuộc thi lần này.”

Hai người ở bên phải đều là người trung niên, cả gương mặt đều là sự kiêu ngạo.

Thật ra thì nhìn chung tất cả mọi người trong chín gia tộc lớn, số người trẻ tuổi như Sở Vĩnh Du và Văn Tại Thiên tổng cộng chỉ có bốn người mà thôi, ở độ tuổi này đã có thể đạt đến cảnh giới Võ Vương, bất kể là bao nhiêu bộ Võ Vương đều có thể được gọi là thiên tài.

Một lát sau, cửa thang máy lại được mở ra một lần nữa, có tám người xuất hiện, vị lão giả đi đầu tiên chính là đại trưởng lão có quyền lên tiếng tuyệt đối.

Thấy bọn họ xuất hiện, tất cả mọi người đều đứng dậy, mặc dù không hành lễ, cũng không chào hỏi, nhưng mà chỉ là động tác này đã đại biểu sự tôn trọng.

“Ngồi xuống hết đi.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện