Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 855


trước sau

CHƯƠNG 855

“Hừ! Cho thể diện mà lại không cần, bởi vì chị gái Lạc Thủy Y của cậu, cho nên tôi chỉ bóp cổ cậu, nếu không thì bây giờ cổ của cậu đã gãy mất rồi.”

Vuốt vuốt cái cổ bị đau nhức, Lạc Bân vội vàng nói cảm ơn, sau đó đánh anh Cốc một bạt tay, giọng nói trở nên lạnh lùng.

“Còn không nói xin lỗi với anh Sở.”

Anh Cốc phát điên rồi, ông ta cho là Sở Vĩnh Du chỉ là con cái của một người có tiền mà thôi, thật sự không nghĩ tới có địa vị và quyền thế như vậy, ngay cả cậu Lạc cũng bị hung hăng nghiền ép, buồn cười nhất là lúc nãy mình còn…

“Tôi xin lỗi, anh Sở, thật sự xin lỗi.”

Không chỉ là ông ta, Lạc Bân cũng cúi đầu cung cúc xin lỗi Tào Khả Nhu, thật sự rất đáng sợ, trước đó chị của anh ta đã cảnh cáo một khi trêu chọc Tào Khả Nhu thì nhất định phải lập tức hạ thấp mình xin lỗi, cuối cùng là ngày hôm nay đã thấy được rồi.

“Được rồi, các người đi đi.”

Sở Vĩnh Du khoác tay, sau đó nhìn Tào Khả Nhu rồi nói.

“Người nhà họ Tào các người đã xuất phát chưa?”

“Vâng, đã xuất phát từ sớm rồi.”

Gật đầu, Sở Vĩnh Du dự định đi vào phòng nói với Tỉnh Dung một tiếng rồi sau đó liền trở về tỉnh thành.

Lúc muốn quay người, đột nhiên lại có một giọng nói thanh tao vang lên, Sở Vĩnh Du có thể khẳng định giọng nói này chính là giọng nói hay nhất mà anh từng nghe trong đời.

“Khả Nhu, sao cậu lại ở đây vậy?”

Quay đầu nhìn lại, là một người xinh đẹp tuyệt trần.

Mặc một cái ống rộng

màu trắng tinh khôi cùng với chiếc áo bó sát người hở rốn, làm tôm làm dáng người xinh đẹp.

Gương mặt tuyệt đối là cái dạng chỉ cần bạn nhìn thì sẽ nhớ, ở một khía cạnh nào đó, Văn Khả Hân cũng không thể so sánh được với vẻ đẹp của người phụ nữ này.

Vấn đề mấu chốt là người đến đây còn có gương mặt lạnh lùng, rõ ràng là sau khi nhìn thấy Tào Khả Nhu, trong mắt tản ra một loại nhiệt tình hoặc là nụ cười, nhưng mà trên mặt vẫn là vẻ lạnh lẽo, đủ để thấy đây là một cô gái lạnh lùng đủ tiêu chuẩn.

Không khỏi làm Sở Vĩnh Du cảm thấy tò mò, hai người phụ nữ lạnh lùng lại có thể trở thành bạn bè của nhau, thật là hiếm thấy.

“Lạc.”

Tào Khả Nhu lên tiếng nói, Lạc Bân ở phía bên kia đã đi được một đoạn, dường như cũng nghe thấy tiếng gọi, này lúc này mới chạy chậm đi qua.

“Chị ơi.”

Lạc Bân đã gọi người phụ nữ vừa mới xuất hiện là chị, vậy thì đó là Lạc Thủy Y, là người mà Tào Khả Nhu vừa mới đề cập tới.

“Cút về nhà đi, không cho phép ra khỏi nhà trong vòng một tuần.”

Lạnh lùng nhìn thoáng qua Lạc Bân, Lạc Thủy Y không hề cho anh ta có thể diện, bởi vì lúc nãy nhìn thấy cảnh tượng Tào Khả Nhu nắm cổ của em trai cô ta rồi buông xuống, biết là chắc chắn thằng nhóc này đã gây ra chuyện rắc rối.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện