Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 862


trước sau

CHƯƠNG 862

Vừa đánh, người đàn ông vạm vỡ còn thừa lực để chế giễu Sở Vĩnh Du.

Trái lại là Sở Vĩnh Du với trạng thái chuẩn bị sẵn sàng, anh biết người đàn ông vạm vỡ quả thật là người của cảnh giới tiếp theo, nếu như là bình thường, cho dù Hóa Long Cảnh thì cũng bị giết trong chớp mắt, mà không có năng lực phản kháng.

Nhưng mà Sở Vĩnh Du thì khác, anh đã chuyển hóa 100% nội lực thành Tiên Thiên chi khí, đương nhiên Hóa Long Cảnh bình thường không có cửa để so sánh.

Sự thật đúng là như thế, mặc dù lời nói của người đàn ông vạm vỡ rất khinh thường, ánh mắt cũng mang theo vẻ chế nhạo, nhưng mà trong lòng đang nhấc lên từng gợn sóng.

Mình là cảnh giới tiếp theo Hóa Long Cảnh, cường giả đan điền cảnh, mặc dù vừa mới bước vào chưa được mấy ngày, nhưng mà cũng coi như là nhân vật tầng thứ nhất đan điền cảnh, đối với Hóa Long Cảnh đỉnh phong mà nói hoàn toàn có thể giết trong chớp mắt. Nhưng mà đã qua mười mấy phút rồi, thế mà Sở Vĩnh Du chỉ bị thương, còn không bị giết chết, thật sự rất kỳ lạ.

Bành!

“Uổng pháp!”

Lúc này, tay phải của người đàn ông vạm vỡ lật lại đánh một chưởng ra ngoài, lại dùng chiêu thức uổng pháp, toái thiên của Sở Vĩnh Du cũng được bộc lộ, âm thanh to lớn vang lên, lui lại mười mấy bước, lại phun ra một ngụm máu tươi.

“Mày có thể chết rồi đó!”

Không hề do dự và chần chờ, gần như là trong nháy mắt người đàn ông vạm vỡ lại nhào tới một lần nữa, triển khai thế tiến công, anh ta có thể nhìn ra Sở Vĩnh Du sắp không chịu được.

Cậu thanh niên đang đứng ở một bên trên mặt cũng mang theo nụ cười, bởi vì anh ta biết sư huynh của mình mạnh đến cỡ nào, nhưng mà đánh tới hiện tại, biểu cảm cũng có chút u ám. Anh ta hoài nghi là sư huynh của mình cố ấy nhường, lại trêu chọc Sở Vĩnh Du, nếu không thì đã giết chết lâu rồi, dù sao thì cũng chênh lệch một cảnh giới lớn.

Đang suy nghĩ, đột nhiên tiếng nói của sư huynh lại truyền tới.

“Sư đệ, không hay rồi, thiên phú của cái tên này rất xuất chúng, cậu

ta đang đột phá, nhanh chóng đến đây hợp lực giết cậu ta.”

Cái gì!

Cậu thanh niên nghe thấy câu nói này thì hoàn toàn ngu ngơ tại chỗ, thật sự không thể tin vào những gì mà mình nghe được.

Đột phá trong lúc chiến đấu, đây là kiến thức cơ bản nhất mà bất cứ ai cũng biết, nhưng mà bình thường đều xảy ra giữa hai người có thực lực ngang nhau.

Mà bây giờ, Sở Vĩnh Du là một Hóa Long Cảnh đỉnh phong đánh nhau với sư huynh của anh ta là người đã bước vào tầng thứ nhất đan điền cảnh, làm sao có thể?

Trong lúc anh ta đang ngây người thì đã bỏ qua thời cơ tốt nhất để tấn công Sở Vĩnh Du.

Chỉ nhìn thấy trong mắt của Sở Vĩnh Du bắn ra một luồng ánh sáng, khí thế cả người cũng thay đổi, hoàn toàn thay đổi.

“Cảm ơn.”

Phun ra hai chữ, nắm đấm cũng bay ra ngoài, lấy cứng chổi cứng với người đàn ông vạm vỡ.

Một quyền này, Sở Vĩnh Du đứng yên tại chỗ, mà người đàn ông vạm vỡ thì lại loạt xoạt lùi lại phía sau cả chục bước mới khó khăn ổn định cơ thể, trong lúc nhất thời, trên mặt viết đầy vẻ hốt hoảng.

“Mày…”

Khóe miệng của anh ta đắng chát, thiên phú của Sở Vĩnh Du thật sự ngược đời, đối chiến với người cách xa một cảnh giới lớn như là anh ta, thế mà còn có thể lâm trận đột phá. Càng thêm khoa trương đó chính là mới vừa đột phá, vậy mà mình đã không phải là đối thủ.

Đừng nhìn chỉ là đánh nhau, một quyền bình thường như vậy đã có thể nhìn ra rất nhiều thứ.

Đột nhiên, hình như là người đàn ông vạm vỡ cảm ứng được cái gì đó, khóe môi hơi nhếc lên, kéo tên sư đệ vừa mới đi đến bên cạnh, nói với Sở Vĩnh Du.

“Không thể không thừa nhận thiên phú của mày rất cao, tao đã không còn tìm được từ nào để hình dung. Nhưng mà thật đáng tiếc, mày vẫn phải chết thôi!”

“Bởi vì, sư thúc của tao đang đến đây.”


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện