Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 897


trước sau

CHƯƠNG 897

Vì vậy, nhìn từ điều này thì chuyện Văn Khả Hân bị lừa ngay từ đầu không phải buồn cười bình thường đâu.

“Thưa đại nhân, tôi đã hiểu, đã sớm ở chỗ Mị Tôn…..

Nói đến đây, sắc mặt và giọng điệu của thủ lĩnh liên minh người dị năng, Jonas, lập tức thay đổi.

“Ngay từ khi phát hiện người phụ nữ ác độc đó có dấu vết của dung dịch gen, tôi đã xây dựng một hệ thống điểm tích phân thưởng phạt nghiêm ngặt để đảm bảo rằng mỗi lọ dung dịch gen sẽ được sử dụng cho những người có giá trị.”

“Ừ, ông sắp xếp đi, tôi tin tưởng ông.”

Đi dạo một hồi lâu, Sở Vĩnh Du đến một văn phòng, chỉ riêng diện tích sàn của văn phòng đã lên tới hơn 200 mét vuông, có thể nói là có cái gì con người nghĩ tới được cũng đều có đủ.

“Đại nhân, đây là phòng làm việc của ngài.”

Nghe thấy lời của Phồn Hoa, Sở Vĩnh Du cũng không nói gì.

“Cho tôi biết về sự phát triển hiện tại của Tạc Thiên bang”

Gật gật đầu, Phồn Hoa bắt đầu báo cáo.

“Trên thực tế, hiện tại Tạc Thiên Bang có 1800 nhóm người, trong số đó Truyền Nhân Của Rồng có 100.000 người.

Ngay cả Sở Vĩnh Du cũng vô cùng kinh ngạc.

“Truyền Nhân Của Rồng, thành viên đã lên tới 100.000?”

“Vâng, điều này là còn do chúng tôi chỉ tuyển chọn những người tinh anh, nếu không thì sẽ có nhiều hơn. Ví dụ, Huyền Hoàng Môn đứng thứ nhất đã có tới 500.000 thành viên, Mê Vụ Các đứng thứ ba có hơn 400.000 thành viên.

Chậc chậc, chỉ có thể

nói là Truyền Nhân Của Rồng có nhiều người chơi quá.

“Tình hình hiện tại là trên thực tế rất nhiều thành viên Truyền Nhân Của Rồng cũng muốn gia nhập Tạc Thiên Bang, nhưng tham gia trong trò chơi không có nghĩa là ngoài đời cũng được như thế, còn phải qua biết bao vòng kiểm tra.”

Sở Vĩnh Du hoàn toàn đồng ý với cách làm việc chỉ chọn tinh anh của Phồn Hoa.

Nửa tiếng đồng hồ sau, về cơ bản đã báo cáo đầy đủ, Sở Vĩnh Du cười nói.

“Khá đấy, khá đấy, nhưng nhiều vấn đề nội bộ, như việc Lệ Đông, phải được điều tra đến cùng, thanh trừ khỏi đội ngũ.”

“Vâng.”

Sau khi rời khỏi nơi đóng quân của Tạc Thiên Bang, Sở Vĩnh Du trở về nhà sau khi đón Hữu Hữu tan học.

“Mẹ, Hữu Hữu bị ho.”

Dọc đường đi, Hữu Hữu ho hơn chục lần, Sở Vĩnh Du luôn cảm thấy lo lắng và có lỗi với con gái, nên chỉ là ho bình thường thôi, nhưng lại cảm giác như đang đương đầu với kẻ thù.

“Vĩnh Du, đừng căng thẳng, chỉ là ho bình thường thôi. Mẹ đã mua siro cho nó rồi. Uống hai ba ngày là khỏi thôi.”

Nghe thấy lời của Tư Phu, Sở Vĩnh Du mới thở phào nhẹ nhõm, Đồng Ý Yên thì thào nói.

“Làm sao đây? Nếu Hữu Hữu bị bệnh, thì ngày mai đừng đưa con bé đến Thiên Hải dự đám cưới của Mã Trạch.”

Vừa dứt lời, Tư Phu liền bật cười.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện