Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 982


trước sau

CHƯƠNG 982

“Trọng thương! Một đòn tấn công đã trọng thương.”

Nhìn Sở Vĩnh Du, trong lòng Lôi Tuyệt Vân dâng lên sóng to gió lớn, lúc trước chỉ linh cảm không phải là đối thủ của chàng trai trẻ này, nhưng lúc sự thật xảy ra, cảm giác đương nhiên sẽ càng thật hơn.

“Nhường rồi.”

Hai tay Sở Vĩnh Du chắp thành quyền, trên khuôn mặt vẫn mang theo nụ cười nhàn nhàn.

“Tôi thua rồi.”

Nói ra ba chữ, bên cạnh Lôi Tuyệt Vân đột nhiên xuất hiện ba người, chống đỡ cơ thể sắp ngã xuống, ánh mắt phức tạp nhìn Sở Vĩnh Du.

“Hôn sự không tiến hành nữa, nhà họ Lôi chúng tôi thua khâm phục khẩu phục, Thác Bạt Dã, cháu gái ông có thể quen biết một thiên tài giống như Sở Vĩnh Du, là may mắn con bé tu bao nhiêu kiếp mới có được.”

“Chúng ta đi thôi.”

Tất cả những người nhà họ Lôi cứ như vậy mà rời đi, đi ra khỏi sân của gia tộc Thác Bạt, sau khi lên xe, Lôi Tuyệt Vân lại phun ra một ngụm máu tươi, khiến Lôi Minh ở bên cạnh hoàn toàn hoảng loạn.

“Ông nội!”

Lôi Tuyệt Vân xua tay, cười khổ.

“Ông nội không sao, chỉ bị trọng thương mà thôi, ông có thể cảm nhận được, một giây cuối cùng, chiêu thức của Sở Vĩnh Du ít nhất đã thu lại 5 phần sức mạnh, nếu không, ông nội chắc chắn sẽ mất mạng.”

Cái gì!

Lôi Minh vô cùng ngạc nhiên, 5 phần….vậy thì quá đáng sợ rồi, vậy mà mới dùng có 5 phần, mẹ nó Sở Vĩnh Du này rốt cuộc có phải là người không… Nếu như Lôi Tuyệt Vân biết được, thực ra uy lực của Sở Vĩnh Du vẫn chưa phát huy được một phần, không biết nên khóc hay cười đây.

Bây giờ Sở Vĩnh Du đã ở đan điền cảnh tầng

thứ bảy, có thể duy trì bất phân thắng bại với Khổng Lưu đan điền cảnh đỉnh phong, đối phó với Lôi Tuyệt Vân đan điền cảnh tầng thứ nhất, nói khó nghe một chút, tiện tay cũng có thể giết chết.

Một tiếng sau, trong phòng lớn của gia tộc Thác Bạt.

“Nào, nào, anh Sở, lão phu mời anh một ly.”

Thác Bạt Dã lúc này, đã có thái độ hoàn toàn khác, cách xưng hô cũng thay đổi, với tư cách là gia tộc võ cổ ẩn thế, đương nhiên rất tôn sùng võ lực, bây giờ Sở Vĩnh Du đã thể hiện sức mạnh dựa vào một mình anh có thể tiêu diệt được gia tộc bọn họ, ông ta dám không kính trọng sao?

“Tôi sẽ không uống rượu nữa, lát nữa phải về nhà, lấy trà thay rượu vậy.”

“Được, được, đương nhiên là được.”

Người vui nhất, đương nhiên là Tường Vi, cô ta thật sự không ngờ đến, mình đã chuẩn bị sẵn sàng nửa đời sau sẽ sống như vậy, vào thời khắc quan trọng nhất Sở Vĩnh Du lại xuất hiện, cứu vãn cuộc đời của cô ta.

Bởi vì mối quan hệ này, bây giờ ông nội, ba có lẽ bất kỳ người nào trong gia tộc, đã nhìn cô ta bằng ánh mắt khác.

Sau khi ăn cơm xong, Sở Vĩnh Du rời đi trước, Nam Cung Vô Phong sẽ ở lại một hai ngày, để bàn bạc các vấn đề cụ thể tiếp theo với Thác Bạt Dã.

“Anh Sở, thật sự rất cảm ơn anh.”

Từ chối những người khác, chỉ có Tường Vi tiễn Sở Vĩnh Du ra đến cửa.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện