Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 991


trước sau

CHƯƠNG 991

Sắc mặt tiến sĩ khó coi, ông ta sớm đã ngờ tới sẽ có một ngày này, dù sao đám người lạ đó quá khủng bố, lúc xuất hiện, đừng nói là ai nấy đều đáng sợ như quái vật, chỉ đám vũ khí đó thôi, đã là những loại chưa từng nghe thấy, bắn ra tia sáng kịch liệt.

“Giao cho chúng tôi đi, vừa khéo cũng muốn mở mang kiến thức.”

Sở Vĩnh Du cười đứng dậy, thật là đang buồn ngủ thì có người đưa gối đầu, hoàn toàn có thể thư giãn gân cốt ở đây rồi.

Vừa nghe thấy lời này, tiến sĩ cũng không biết làm sao hình dung tâm trạng mình, thật là lúc lên lúc xuống, sao lại quên mất ba kẻ biến thái Sở Vĩnh Du chứ.

Ra khỏi phòng, vòng một vòng, trong hành lang trắng toát dài dẵng, tám người từ đối diện đi tới, đều là người da trắng, bốn người trong đó tay cầm súng cổ quái.

“Thiếu chủ, quả thật là người của Huyền Hoàng Tinh, trong tay họ cầm súng phân tử F do liên minh chế tạo, là súng tay sơ cấp nhất của Huyền Hoàng Tinh, bắn ra chùm sáng phân tử, có thể giết chết võ giả tiên thiên trong giây lát.”

Lời của Khổng Lưu khiến Sở Vĩnh Du thở dài, súng sơ cấp nhất của Huyền Hoàng Tinh đã có thể giết chết võ vương trong phút chốc, vậy cao cấp hơn thì sao? Nước R thật sự còn con đường rất dài phải đi, mười năm, thật sự đủ sao?

Lúc cách nhau khoảng mười mét, tám người đối diện dừng bước, tên lực lưỡng người da trắng cầm đầu mở miệng.

“Tiến

sĩ đâu? Không nghĩ tới nơi này của ông ta còn có người nước R, thú vị.”

Sở Vĩnh Du không đáp, mà nhìn sang Khổng Lưu nói.

“Để lại một tên là được rồi.”

“Vâng, thiếu chủ.”

Soạt!

Thân thể Khổng Lưu biến mất, chỉ vài giây, lại trở về, mà lúc này, đối diện chỉ còn lại tên da trắng vừa nói chuyện còn đứng đó, những người khác đều chết rồi.

“Anh!”

Tên da trắng biến sắc, kinh sợ không cách nào tưởng tượng, nơi này sao có thể có người thực lực mạnh mẽ như vậy.

“Tôi hỏi anh đáp, nếu không nói, kết cục giống họ.”

Nghe thấy lời của Sở Vĩnh Du, tên da trắng bỗng cười.

“Haha, đến đây liền nghe nói nước R là một quốc gia thần kỳ, đặc biệt nơi đó có người nắm giữ nhẫn Vũ Lam, đàm phán với liên minh lại muốn hòa bình mười năm, hôm nay gặp mặt, quả nhiên bất phàm, điều tôi nói, các người hẳn nghe hiểu đi? Về phần vấn đề anh quan tâm, tôi một chữ cũng sẽ không nói.”

Sở Vĩnh Du nhấc tay phải, tên da trắng sững sốt, hai mắt trợn to nói.

“Nhẫn Vũ Lam? Anh…chẳng lẽ chính là anh?”

Cùng lúc này, Khổng Lưu cũng mở miệng.

“Anh đoán không sai, tôi là Khổng Lưu của gia tộc Khổng thị, hiện tại có thể nói rồi chứ?”

Cái gì!


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện