Bản Lĩnh Ngông Thần

Chương 1006


trước sau

CHƯƠNG 1006

Nói chuyện một hồi, Sở Vĩnh Du sắp xếp cho Phồn Hoa mỗi ngày phải chỉ đạo cho Chiêm Tinh Hà, tranh thủ trước khi trở thành Tiên Thiên võ giả thì phải rèn luyện nhược điểm của mình, dựa vào thực lực của Phồn Hoa cùng với thiên phú của Chiêm Tinh Hà, chắc là không có vấn đề gì lớn.

Lúc này, Sở Vĩnh Du đi đến một nhà máy, xung quanh nhà máy không có ai trấn giữ, bởi vì ở đây chỉ cần một người, đó chính là Khổng Lưu.

“Thiếu chủ, ông Tần đã vận chuyển vật tư tuần này đến đây.”

Cái được gọi là vật tư dĩ nhiên là những hòn đá có màu trắng sữa đã được khai thác, bây giờ Sở Vĩnh Du vô cùng nóng lòng, sư phụ vẫn còn đang bị giam giữ ở cửu Long vực nội vực, sao anh có thể chỉ lo lắng cho mình được chứ.

“Ừm, ông cứ trông coi đi, tôi vào trong.”

Mãi cho đến sáng sớm ngày hôm sau, Sở Vĩnh Du mới bước ra khỏi nhà máy.

Chỉ nhìn thoáng qua, Khổng Lưu liền chắp hai tay.

“Chúc mừng thiếu chủ đã thành công bước vào cảnh giới tiếp theo.”

Sau khi nói xong, sự rung động trong mắt Khổng Lưu vẫn còn chưa biến mất, ông ta tiếp tục nói.

“Có phải là thiếu chủ dự định đến long chi động một chuyến?”

Sở Vĩnh Du lại lắc đầu.

“Không cần, lúc nãy vừa mới tăng cao cảnh giới, rất kỳ quái, tôi cảm thấy như long chi động đột nhiên lại xuất hiện xung quanh tôi, tôi không có cách nào giải thích chuyện này, tôi tu luyện một đại cảnh giới, tôi đã rõ như lòng bàn tay.”

Sở Vĩnh Du không hề nói dối, những tảng đá màu trắng sữa được nhẫn Vũ Lam hấp thu không ngừng truyền vào trong cơ thể anh, vào khoảnh khắc mà anh đột phá đúng là có một loại cảm giác ra vào long chi động, vô cùng quỷ dị.

Đan điền đã được định hình hoàn hảo, đến đại cảnh giới tiếp theo tên là

Dung Hợp Cảnh, tên giống như ý nghĩa, chính là để cho thân thể được cường hóa của mình cùng với đan điền hoàn mỹ bắt đầu thích ứng dụng hợp với nhau, cứ như vậy, có thể làm cho con người đạt đến trạng thái tốt nhất.

Mà Sở Vĩnh Du của lúc này đã bước vào tầng thứ nhất của Dung Hợp Cảnh.

“Không nói dối gì thiếu chủ, tôi có chút lo lắng, thiếu chủ có thể tăng thực lực nhanh như thế, có khi nào nó có di chứng không đây?”

Sở Vĩnh Du cười nói.

“Yên tâm đi, đường tôi đi khác với bất cứ kẻ nào, bởi vì tôi không tu luyện công pháp, có hiểu không?”

Nghe nói như thế, Khổng Lưu liền rung động, rất khó tin mà nhìn Sở Vĩnh Du.

“Thiếu chủ… thiếu chủ vẫn luôn không tu luyện công pháp, làm sao có thể.”

Về một khía cạnh nào đó, Huyền Hoàng Tinh với nước R là giống nhau, võ lực của cá nhân đều phải tu luyện công pháp mới có được, không tu luyện công pháp thì cảnh giới của bạn có cao đi nữa cũng chẳng có tác dụng gì.

Nói một cách khác, một người có thể đánh ra một quyền với sức nặng hai trăm cân, một người có thể đánh hai trăm cân mà không cần phải dùng lực, chỉ cần đấm một người khác thông qua công pháp của chính mình, cao nhất có thể đánh ra một quyền có nguồn lực ba trăm cân, đồng thời còn có thể đánh nhiều loại. So sánh hai bên, ai thắng ai thua, vừa liếc nhìn là biết ngay.

“Có cái gì mà không thể chứ, đường đều là do người đi mà, tôi chỉ là bước đi trên một con đường hoàn toàn mới mà thôi. Sao vậy, không có lòng tin với tôi hả?”

Khổng Lưu vội vàng cúi đầu.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện