Thời gian trôi mau, thế sự biến đổi khôn lường.
Đợi Cẩu Lương có thể chống gậy đứng lên, chậm rãi đi được vài bước đã là chuyện của nửa năm sau rồi.
Cậu có "Thể chất đặc thù", tuy rằng vết thương trên mặt không có thần y dốc lòng chăm sóc và trị liệu, nhưng vảy cũng đã bong ra.
Chỉ là vết sẹo màu hồng nhạt trên gương mặt trắng nõn vẫn rất rõ ràng như vậy, phá huỷ một gương mặt tuấn tú sạch sẽ.
Trong khoảng thời gian này Cẩu Lương cũng không nhàn rỗi, thường xuyên chọc ghẹo mục tiêu ngốc không có nền tảng tình trường.
Cho dù không làm độ hảo cảm có chút thay đổi, xoay chuyển lòng trung thành như một của gia hỏa này với bản thân, nhưng lại khiến Cẩu Lương cảm nhận được một chút mãn nguyện trong sự khô khan này.
Mà, ít nhất tình cờ dựa vào cơ ngực rộng lớn của mục tiêu cũng tốt.
Chỉ là trên người Chung Thuyên dường như không tồn tại chút năng lượng tích cực nào, trong khoảng thời gian này Cẩu Lương không ngửi được hồn lực trên người hắn rốt cuộc là mùi vị gì.
Ôm một chút tiếc nuối, Cẩu Lương nghiêm túc cùng hệ thống lao vào học thuật bói toán được bí mật đánh cắp từ dòng chính Chung gia.
Những gì nguyên chủ có thể học được thực sự còn hạn chế so với vạn cuốn tàng thư của người Chung gia, Cẩu Lương không muốn mãi không phải là đối thủ của Chung Việt, cậu luôn luôn có chủ trương đè bẹp đối phương bằng thực lực.
Dùng khuyết điểm của bản thân tấn công điểm mạnh của người khác, còn giành được thắng lợi hoàn toàn, đó mới thực sự là sảng khoái.
Gia giáo của Chung gia rất nhanh được cậu thấu hiểu, sau đó dưới sự nỗ lực đẩy mạnh tiêu thụ của hệ thống, chi 66 tích phân mua sổ tay học cấp tốc nhân tài quốc gia do thương thành xuất ra.
Trong đó ngưng kết hình ảnh phản chiếu hồn thể của hơn mười vị phương sĩ* đến từ thế giới cấp D, mỗi người đều là nhân vật danh chấn thiên cổ trong từng thế giới, học thức uyên bác, dựa vào trí nhớ và năng lực học tập của Cẩu Lương, đến tận bây giờ cũng chưa thể gặm xong.
*Phương sĩ (方士): cách gọi xưa của những người cầu tiên học đạo
Tuy nhiên cậu cũng không sốt ruột.
Mặt khác, cậu còn đi theo Giang Hồ Lang Trung học tập thuật Kỳ Hoàng*.
*Thuật Kỳ Hoàng: Hoàng là chỉ Hiên Viên hoàng đế, Kỳ là thuộc hạ của ông ta là Kỳ Bá.
Tương truyền, hoàng đế thường cùng Kỳ Bá, Lôi Công bàn luận về vấn đề y thuật, chẩn đoán và trị liệu cho bệnh nhân.
Sau đó chép vào một quyển gọi là hoàng đế nội kinh tức là kỳ hoàng chi thuật, chính là kinh điển lý luận trong Trung y
Lão nhân phát hiện cậu có thiên phú với độc dược hơn, lập tức vui mừng khôn xiết, cũng mặc kệ cậu có muốn học không, dốc lòng dạy bảo toàn bộ, dự tính rất nhiều để Cẩu Lương kế thừa y bát của mình.
Trong lúc đang hết sức bận rộn, còn có hai kẻ cặn bã ở kinh thành luôn cung cấp hạng mục giải trí cố định biểu diễn một màn yêu nhau lắm cắn nhau đau, vì vậy, trong khoảng thời gian này cuộc sống của Cẩu Lương rất phong phú.
Sáu tháng trước, sau khi An Vương được phụ tá Ngưu Bút giúp đỡ lừa Lý Ngạn và Chung Việt một vố, cuộc sống thường ngày của đôi cẩu nam nam này bắt đầu trở nên nhiều màu sắc hơn.
Chung Việt tất nhiên hận không thể giết An Vương và dã nam nhân kia, nhưng Lý Ngạn lại ngăn cản hắn.
Không nói đến những chuyện khác, người trong toàn kinh thành đều biết An Vương có mẫu thuẫn với thư đồng cũ của hắn, cũng chính là đích thứ tử của phủ tướng quân trấn quốc, Trương Thiêm.
Hai người đã bắt đầu tranh đấu từ khi còn nhỏ, là mấy đời oan gia vừa gặp mặt đã kìm kẹp nhau.
Mà việc Trương Thiêm thích nam tử ở kinh thành này không ai là không biết, bởi vì Trương Thiêm từng vì một nam nhân mà cãi nhau với cha của hắn.
Khi đó Trương Thiêm đã dùng mọi thủ đoạn, khiến kinh thành chấn động trong một thời gian, lúc ấy Hoàng đế đang bệnh cũng có nghe nói đến.
Sau đó, tướng quân đại nhân rốt cuộc thoả hiệp, nhưng cảm tình trải qua trăm cay ngàn đắng mới có được cuối cùng biến thành một trò đùa phong lưu —— Trương Thiêm không chịu nổi cô đơn đã tìm người khác mua vui, mà nhân tình kia của hắn lại hay giận hờn, tìm cơ hội âm thầm trốn khỏi phủ tướng quân, từ đó bặt vô âm tín.
Trương Thiêm có hối hận, nhưng vẫn làm không ít việc phong lưu tìm thú vui, còn chỉ thích tìm người lớn lên có vài phần tương tự vị nhân tình trước kia, thậm chí việc cưỡng đoạt dân nam hắn cũng đã làm rồi, có thể nói lời đồn hết sức không tốt.
Tướng quân trấn quốc không ít lần bị Ngự sử làm bản vạch tội vì đứa con này, từ lâu việc này đã trở thành một đề tài nói chuyện.
Hơn nữa, Trương gia là người duy nhất trong quân tuyên bố rõ ràng mình đứng ở phía đối lập với Thái tử • phía sau An Vương, Chung Việt không biết nội tình quả thật không thể nào nói nổi.
Mà cố tình, Trương Thiêm tự Điển Hạ, lại là tên tự do chính Hoàng đế ban cho hắn.
Dưới mọi sự trùng hợp, cho dù Chung Việt nhận định là An Vương thiết kế, nhưng bất luận là hắn hay là Lý Ngạn cũng không thể làm việc tìm phiền phức với An Vương hay thậm chí là Trương Thiêm ngoài mặt như vậy.
Lý Ngạn tin tưởng Chung Việt là trong tình huống cấp bách, vì quá yêu mình nên bị sự ghen tuông làm đầu óc choáng váng mới đi theo hướng của An Vương, nhưng thế thì có biện pháp gì chứ? Nói cho cùng, chuyện Trương Thiêm thích bày trò, thích dùng hương kích dục, người nên biết đều đã biết, mà đêm đó rốt cuộc là Chung Việt tự mình đưa đến cửa......
Chung Việt hận vô cùng.
Đúng lúc này, huynh trưởng Chung Siêu của hắn đã tìm được hắn rồi.
Trước 30 tuổi không được phá thân, rối loạn âm dương, quy tắc này cũng không phải chỉ Chung gia ở kinh thành mới có.
Đây vốn dĩ được kế thừa từ bổn gia Chung gia.
Vì để Chung Việt vượt qua kiếp nạn sinh tử, người Chung gia có thể mắt nhắm mắt mở trước chuyện Chung Việt đặt chân vào triều đình, nhưng tuyệt đối không bao gồm chuyện hắn trộn lẫn cùng với nam nhân.
Chung Siêu mang theo bí dược cho Chung Việt rửa sạch ô uế trên người, có thể giúp hắn nguỵ tạo thân đồng tử nhằm lừa gạt Thiên Đạo, nhưng Chung Việt không chịu.
Thứ nhất, hắn biết việc sử dụng loại thuốc này sẽ đau đớn như thế nào —— Một vị thúc thúc của hắn vì không thể kiềm chế, sau đó lại sử dụng loại thuốc này, dứt khoát bị đau đến mức tự sát.
Thứ hai, hắn hoàn toàn không muốn nghe theo ý của Chung Siêu, chấm dứt với Lý Ngạn.
Lý Ngạn đối xử với hắn rõ ràng không còn tốt như trước nữa, trong lời nói không hề tỏ ra quan tâm và chán ghét với đêm hôm đó, nhưng chuyện trên giường lại không dịu dàng như trước kia.
Chung Việt xin tha hắn cũng không quản không màng, đôi khi đối mặt với sự ác ý thật sâu trong mắt hắn Chung Việt cũng cảm thấy sợ hãi.
Hắn cũng oán hận Lý Ngạn.
Nhưng càng như vậy, hắn càng như bị ma quỷ ám ảnh, thậm chí vì sự đau lòng và áy náy của Lý Ngạn sau khi hối hận về chuyện giường chiếu thô bạo, còn có sự dịu dàng khép nép càng khiến tình cảm trong lòng hắn lưu luyến hơn.
Chung Việt trong lòng hiểu rất rõ, nếu hắn rời đi, Lý Ngạn nhất định sẽ không quấn lấy hắn, rất nhanh sẽ có người thứ hai đến bên cạnh hắn, thay thế vị trí hiện tại của bản thân.
Nhưng hắn không cam lòng, càng không muốn buông tay!
Chung Việt cố chấp nói với Chung Siêu: "Đây là kiếp sinh tử của đệ, vốn là xuống núi chịu tội, không ai có thể thay đệ gánh vác, cũng không thể thay đệ vượt qua cửa ải khó khăn.
Đại ca, huynh đừng xen vào!"
Chung Siêu không còn cách nào khác, chỉ có thể quay về nhà thương lượng đối sách với lão cha lần nữa, nhưng lần này hắn rốt cuộc không xuống núi nữa.
—— Tổ phụ của bọn họ, tộc trưởng của Chung gia rốt cuộc đã biết chuyện này, ông cũng không nói nặng lời câu nào, ngược lại ông thấy thương cho đứa cháu nhỏ của mình phải suy nghĩ cửa ải tình cảm khó khăn nhất.
Chỉ là, đúng như Chung Việt nói, không ai có thể giúp được hắn, dù tốt hay xấu thì hắn cũng phải tự mình chịu đựng, tổ phụ Chung đã ra lệnh cưỡng chế con cháu không được quấy rầy hắn vượt qua kiếp nạn, đợi mấy trăm năm mới mong được người thiên mệnh, ông tuyệt đối không cho phép lòng nhân từ của những phụ nhân này phá hỏng.
Cầu Lương nhìn lão nhân tiên phong đạo cốt lúc đó bộ dạng thương xót một cách chính nghĩa mà trong lòng thấy khinh thường.
Lý do lại quang minh chính đại, nói cho cùng còn không phải muốn Chung Việt đạt được Lệnh Hỏi Trời, học được bí thuật giúp hắn kéo dài tuổi thọ sao? Chỉ tiếc Thái Tổ phụ của Chung Cố không phải người thiên mệnh nên không hưởng thụ được loại tiêu chuẩn hai mặt này.
Kể từ đó, cho dù là để báo thù hay là để chiếm lấy trái tim của Lý Ngạn, Chung Việt càng tận tâm tận lực hơn nữa, cung cấp rất nhiều tiện ích cho Lý Ngạn, còn dùng quy tắc xấu chân chính phá hỏng rất nhiều thiên cơ.
Lý Ngạn có qua có lại, hai người lại gắn bó keo sơn, ân ái triền miên.
Nhưng sự ích kỷ trong đó là như thế nào thì chỉ có bản thân họ và một người ngoài cuộc là Cẩu Lương mới có thể nhìn rõ được.
Ngày này.
Cẩu Lương nhịn đau chống gậy đi trên mặt đất.
Quá trình hồi phục còn đau đớn hơn rất nhiều so với việc định hình xương gãy ban đầu, khi đó còn có Ma phí tán*, bây giờ chỉ có thể dựa vào sức mạnh ý chí của bản thân.
*Ma phí tán ( 麻沸散 ): kỹ thuật gây mê bằng một hỗn hợp rượu và thảo dược của Hoa Đà.
Chung Thuyên đứng bên cạnh nhìn chằm chằm, sợ cậu ngã bị thương cũng sợ cậu miễn cưỡng bản thân vượt quá giới hạn, ngược lại làm hỏng nền móng.
Ý tốt của hắn trong lòng Cẩu Lương đã từ chối.
Kể từ đó, cậu không thể làm biếng mà che chắn cảm giác đau đớn nữa —— Chung Thuyên quá nhạy bén, nếu chưa từng trải qua đau đớn thực sự của quá trình hồi phục Cẩu Lương không thể tự tin kỹ năng diễn suất của mình có thể lừa gạt hắn.
Sau lần đầu tiên bị đau đến mức cả mặt méo mó còn miễn cưỡng chống đỡ không phát ra tiếng, thì mỗi lần Cẩu Lương chỉ che chắn một nửa cảm giác đau, còn lại một nửa dùng để kích thích cậu duy trì vẻ đau đớn muốn chết.JPG trên mặt.
"Chủ nhân, hôm nay đủ rồi."
Chung Thuyên kịp thời nhắc nhở cậu.
Cẩu Lương tránh bàn tay hắn đưa tới đỡ mình, quật cường đi từng bước một trở về mép giường, lúc này mới tùy ý hắn lấy gậy ra đỡ bản thân ngồi xuống.
Chung Thuyên bảo cậu uống nước nghỉ ngơi trong chốc lát, còn bản thân đem thuốc mà lão nhân đã chuẩn bị sẵn để vào trong nước ấm làm thuốc tắm, sau đó cởi áo tháo thắt lưng cho Cẩu Lương, cẩn thận bế cậu đặt lên ghế trong thùng tắm rồi đứng sang một bên.
Đừng nhìn bọn họ bây giờ phối hợp ăn ý như vậy, khi vừa mới bắt đầu đúng là "Trinh tiết liệt cẩu*" mà tìm đường chết.
Không cho phép hắn cởi áo, không cho phép hắn cởi quần, không cho phép hắn nhìn mình, cái này không cho cái kia không cho, về sau lão nhân thấy chướng mắt đã dạy dỗ một trận, Cẩu Lương mới "Miễn cưỡng" chấp nhận.
*Trinh tiết liệt cẩu tương tự như câu "trinh tiết liệt nữ" (chỉ những người con gái thà chết để bảo vệ trinh tiết).
Lại là một năm nóng bức của mùa hè, việc ngâm mình trong thảo dược có tính nhiệt vào mùa xuân và mùa đông đến bây giờ đã trở thành một loại cực hình.
Thử tưởng tượng dưới nhiệt độ cao tới 40 độ trên sa mạc, ngâm mình trong nước thuốc nóng bỏng, dưới thùng tắm còn đốt đống lửa nhỏ để đảm bảo nhiệt độ nước, đây quả thật là...!hưởng thụ tột cùng.
Chung Thuyên không ngừng lau mồ hôi cho cậu, Cẩu Lương cũng không nói câu nào dù cho có khó chịu đến đâu, cậu cũng quen rồi —— Kể từ giây phút cả nhà bị tiêu diệt, mang thù hận chồng chất; cục vàng Chung gia thích khóc, thích làm nũng, thích gây rắc rối trong trí nhớ của hắn, trong sự trầm lặng từ năm này qua năm khác, đã dần dần lớn lên thành dáng vẻ này.
Cẩu Lương rũ mi, tránh sườn mặt khỏi tay hắn, nói: "Nước."
Chung Thuyên vội vàng rót nước cho cậu, bả vai của Cẩu Lương đều chìm trong nước thuốc, không quá nửa canh giờ không thể ra ngoài, vì thế Chung Thuyên đã dùng thìa đút cho cậu uống từng ngụm.
Cẩu Lương đã uống đủ, quay đầu đi, lại hỏi: "Giờ nào rồi?"
"Giờ Dậu* ạ, chỉ còn có hai khắc* nữa thôi."
*Giờ Dậu: từ 5 giờ đến 7 giờ chiều.
*Hai khắc: 30 phút, 1 khắc là 15 phút.
Cẩu Lương mím miệng không nói