Nửa tiếng kế tiếp, cô gái kia vẫn liên tục gọi điện thoại.Lúc đánh răng, Hứa Trăn thấp thoáng nghe thấy mấy cụm từ như “đổi vé máy bay”, “ảnh thị thành”, “đạo diễn” gì gì đó, cũng không biết họ đang nói cái gì.“Cạch…”Không lâu sau, khóa cửa chung cư vang lên tiếng động, một người đàn ông lạ mặt mở cửa vào nhà.“Anh Kiều!”Thấy người này, cô gái đang gọi điện vội vàng nghênh đón, tiếp nhận áo khoác cùng cặp văn kiện trong tay hắn.
Hứa Trăn cũng nhìn về phía cửa.Người mới đến khoảng chừng 30 tuổi, vóc dáng trung đẳng, đeo kính, mái tóc uốn hình gợn sóng, cằm có một nhúm râu, mặc nguyên bộ suit màu đen phẳng phiu, rất có khí chất của loại mặt người dạ thú.Người đàn ông mặc suit nhìn một lượt quanh căn nhà, sau đó nhanh chóng tập trung nhìn vào mặt Hứa Trăn, bỗng chốc khựng lại.“Vãi chưởng…”Hứa Trăn rõ ràng nghe thấy hắn chửi bậy một tiếng…Ha ha.Cũng may hai anh em họ thực sự có điểm khác nhau.
So với Hứa Trí Viễn, mặt mày của Hứa Trăn càng ưa nhìn hơn, xương cằm cũng hơi hẹp.Lúc này trong phòng khách sáng trưng như ban ngày, người đàn ông mặc suit còn có ám thị tâm lý “Người này không phải là Hứa Trí Viễn”, cho nên sau khi quan sát thật kỹ, hắn nhanh chóng nhận rõ hiện thực.“Ha ha ha, chào cậu chào cậu!” Một lúc lâu sau, người đàn ông mặc suit nở nụ cười cứng đờ, vươn tay về phía Hứa Trăn: “Tôi tên là Kiều Phong, người quản lý của Hứa Trí Viễn.
Người anh em tên gì?”Kiều… cái gì?Hứa Trăn suýt nữa há mồm kêu “Kiều bang chủ”.Hắn cố gắng đanh mặt, ngây ngốc bắt tay với đối phương, nói: “Hứa Trăn, chữ Hứa (许) có bộ ngôn (言) ghép với chữ ngọ (午), chữ Trăn (臻) có bộ Chí (至) ghép với chữ Tần (秦).”“À, chào cậu Hứa Trăn.” Kiều Phong thu liễm vẻ mặt khiếp sợ, nở nụ cười lễ phép, chỉ vào cô gái lùn bên cạnh giới thiệu: “Cô ấy tên là Chu Hiểu Mạn, trợ lý của Hứa Trí Viễn.”Hứa Trăn gật đầu chào hai người, cảm thấy hơi khó hiểu.
Người quản lý, trợ lý… Rốt cuộc Hứa Trí Viễn đang làm nghề gì vậy?Trong phòng khách không có sofa nên ba người chỉ có thể tạm thời ngồi vào bàn ăn.Kiều Phong bình tĩnh lại, cố gắng chỉnh đốn lại suy nghĩ của mình, sau đó chân thành nói: “Cậu Hứa, tôi có việc muốn nhờ cậu.”Hứa Trăn nói: “Mời anh nói.”“Tôi mới nhờ người khác đi tra xét camera theo dõi của khu chung cư cùng với ghi chép mua vé.” Kiều Phong nói: “Hứa Trí Viễn đã mua vé chuyến bay tới Xiêm La vào 3 giờ sáng, chắc bây giờ cậu ấy đang bay trên trời.”Hứa Trăn: “…”Chuyện gì đang xảy ra vậy?Xiêm La? Hứa Trí Viễn bay ra nước ngoài rồi ư? Anh ấy bỏ mặc mình ở nhà một mình, sau đó không nói một lời trốn chạy suốt đêm?Ê ê, thế này có phải là chơi hơi kỳ không vậy?Vẻ mặt Kiều Phong tràn đầy sầu lo: “Tôi đã liên lạc với bạn tôi bên Xiêm La để tóm cổ cậu ấy ở sân bay, nhưng chưa chắc đã bắt được.
Hơn nữa từ nay tới hôm đó ít nhất cũng mất ba tới bốn ngày.
Chiều nay cậu ấy có cảnh quay cần đóng phim, dù gì đi nữa cũng không còn kịp nữa rồi.”Nói xong, Kiều Phong ngẩng đầu lên, thử thăm dò: “Tôi biết chuyện này hơi khiên cưỡng, nhưng… thực sự rất cấp bách.
Hứa Trăn huynh đệ, cậu có thể đóng cảnh quay này giúp cậu ấy được không?”Hứa Trăn trợn tròn mắt nhìn Kiều Phong.Đóng phim? Đóng phim gì?Hắn không nhịn được hỏi: “Anh nói từ từ… Tôi còn chưa hiểu vấn đề cho lắm.
Đóng phim… Hứa Trí Viễn là diễn viên hả?”Nghe vậy, Kiều Phong và trợ lý Chu Hiểu Mạn đưa mắt nhìn nhau.“Cậu không biết à?” Kiều Phong kinh ngạc hỏi: “Hứa Trí Viễn là nghệ sĩ ký hợp đồng với Tinh Quang Giải Trí, cậu ấy không nói cho cậu biết à?”Hứa Trăn: “…”Nói mới lạ! Hôm qua tôi mới gặp anh ấy lần đầu tiên!“Xin lỗi, tôi không giúp được gì đâu.” Hứa Trăn cau mày nói: “Có lẽ anh còn chưa biết, mặc dù tôi với Hứa Trí Viễn là anh em, nhưng chúng tôi chưa từng chung sống với nhau một ngày nào hết, cho nên không hề quen thân với nhau.
Tôi không có nghĩa vụ dọn dẹp hậu quả giúp anh ấy.
Hơn nữa tôi cũng không biết đóng phim.”Dứt lời, hắn đứng dậy khỏi ghế, xoay người rời đi.“Ấy ấy ấy…” Thấy tình hình không ổn, Kiều Phong vội đứng lên ngăn cản hắn, nói: “Người anh em, chuyện gì cũng cứ từ từ bình tĩnh mà nói.
Không phải tôi kêu cậu giúp tôi không công đâu, tôi sẽ trả tiền