18
Hộp bánh được anh đút nên rất nhanh đã gần hết quá nửa.
Vũ Hoàng bóc hộp sữa rồi đưa về phía cô.
Lam Linh há miệng ngậm lấy ống hút rít một hơi thật lớn rồi nhả ra.
Khoé miệng dính sữa trắng xoá, anh lại phải lấy giấy cẩn thận lau cho cô.
“Thật tình, đừng có mãi cắm mặt vào điện thoại như thế!”
Lam Linh của hiện tại vốn đã bị bộ truyện ngôn tình hút hồn rồi.
Tình huống gay cấn đến mức hai mắt cô cũng phải căng ra để không bỏ sót một chi tiết nào.
Vũ Hoàng chỉ thở hắt ra một hơi rồi lột vỏ quýt cho cô ăn.
“Anh Hoàng, trời ơi thì ra anh ở đây làm em tìm chết mất!”
Một nam sinh có chút mập mạp hì hục chạy tới.
Cậu ta chống tay xuống gối thở hồng hộc mồ hôi trên trán cũng nhễ nhại.
Cậu ấy là Nhất Trương, học sinh của khối 10.
Tuy ngoại hình không được mọi người yêu quý nhưng tính cách lại rất hoà đồng và dễ thương.
Vũ Hoàng nhét miếng quýt vào miệng của Lam Linh, hành động này vô tình khiến Nhất Trương cực chú ý mà đưa mắt nhìn trộm cô.
Anh trong lòng không chút thoải mái, giọng nói bỗng trở nên có phần lành lạnh.
“Sao vậy?”
“À, cô Hải tìm anh có việc, anh lên phòng đoàn đi ạ!” - Nhất Trương đáp.
Vũ Hoàng gật đầu bảo Nhất Trương đi trước, anh đưa tay xoa xoa đầu Linh.
Sau đó chuyển dần xuống má cẩn thận bóp nắn vài cái.
“Tao đi đây một chút!”
Hai má của Lam Linh bị anh bóp tới mức chu mỏ lên, cô gật gật đầu.
“Ừ, nhanh nhá!”
Vũ Hoàng vừa đi khuất thì lại có những vị khách quý lạ mặt đến tìm Lam Linh.
Nổi bật nhất là chị gái đứng ở giữa, chị có mái tóc ngắn ngang vai, gương mặt trái xoan làn da trắng hồng.
Đôi môi đỏ như điểm xuyết thêm nét đẹp của chị.
Tên chị ta là Hoạ Vi một trong những người nổi tiếng là xinh đẹp nhất của trường.
Nghe cái tên thôi cũng thấy đủ kiêu sa rồi.
Họa Vi dịu dàng tiến đến gần Lam Linh rồi ngồi đối diện với cô, một vài người đi theo cũng ngồi xuống chung.
Linh khá e ngại với hành động của họ, cô định gọi cho Vũ Hoàng về nhưng sau đó bị giọng nói ngọt ngào kia ngăn lại.
“Em là Lam Linh phải không?”
Cô tròn mắt bất ngờ, chị ta biết tên cô.
Lam Linh ấp úng trả lời: “Vâng… vâng ạ!”
“Ừ, chị là Hoạ Vi bạn chung lớp với Vũ Hoàng.
Khi nãy chị thấy hai người khá thân, chắc quan hệ giữa em với bạn ấy tốt lắm nhỉ?”
“Vâng, cậu ấy là bạn của em!”
Hoạ Vi chống cằm cười dịu dàng.
Nụ cười của chị ấy rất đẹp, đẹp đến mức Lam Linh nhìn còn đỏ mặt.
Chắc có nhiều người quý chị ấy lắm nhỉ!
Lam Linh thầm ngưỡng mộ.
Hai mắt vẫn vô thức nhìn Hoạ Vi.
Nhận thấy sự yêu quý đến từ phía Lam Linh chị ta bắt đầu tay bắt mặt mừng nói chuyện với cô.
Mỗi câu mỗi chữ đều liên quan đến Vũ Hoàng.
Nào là ở lớp anh thế này thế nọ, được bạn học, giáo viên yêu quý ra sao.
Quan hệ của hai người họ đã thân thiết đến mức nào.
Lam Linh nghe rồi cũng chỉ cười trừ cho qua.
Đoạn, Hoạ Vi cẩn thận nắm lấy tay cô: “Thật ra, chị có một việc muốn nhờ em giúp!”
Linh nghi hoặc nhìn xuống đôi bàn tay đang nắm lấy tay mình.
Không cần biết cô có đồng ý hay không chị ta tiếp lời.
“Em có thể cho chị phương thức liên lạc của anh Hoàng không? Zalo, Facebook hay số điện thoại cũng được!”
Hả? Không phải chị rất thân với nó à?
Lam Linh cảm thấy có gì đó không đúng liền rụt tay về.
Vừa dè chừng vừa khó hiểu hỏi lại.
“Không… không phải chị rất thân với bạn ấy à? Hai người còn học