1 tháng sau...
Lễ cưới diễn ra vô cùng suôn sẻ, là 1 thời khắc hạnh phúc trong cuộc đời của Anh Nhã, Mai Phách và anh vệ sĩ kia chính thức hẹn hò, tìm hiểu nhau, dự án lô đất vàng của Triệu Lâm trúng thầu bắt đầu vào vòng thi công,... Rất nhiều thứ suôn sẻ trong thời gian này. Anh Nhã với chiếc bụng bầu nhỏ nhô lên đang an nhàn trên giường. Cô ngồi dựa gối vào thành giường, duỗi đùi thẳng, kê 1 cuốn sổ nhật kí, viết lách gì đó. Anh Nhã mặc 1 chiếc váy bầu suông, vải mát, thoáng. Giờ đây cơ thể cô đang cảm nhận những sự thay đổi rõ rệt cả về ngoại hình lẫn những cảm xúc khác nhau. Chiếc bụng Anh Nhã nhô lên chút, theo đó là 1 chút rạn hai bên vòng bụng, ở khắp vùng hông và đùi, khá nhiều rạn. Không những vậy, làn da trắng ngần của Anh Nhã trước đây thay vào là nước da ngăm, có phần sạn đi chút. Khuôn mặt cô lộ rõ sự mệt mỏi, cực nhọc và nóng nực nữa, đôi môi phớt hồng, mòng mọng hồi trước thì bây giờ có chút đỏ tím. Mái tóc giờ thỉnh thoảng rụng sợi, lại còn lơ phơ bạc nữa chứ. Khuôn mặt cô thì giờ nổi mụn lên, nhìn rất xuống sắc vô cùng. Dạo này ăn uống cũng thất thường, ngủ đêm hay trằn trọc mà luôn cảm thấy nóng, nằng nặng cơ thể. Anh Nhã ngồi trên giường, mông lung suy nghĩ về bản thân dạo gần đây. Thật sự là tự bản thân cô đang hơi ngại vì vóc dáng này, có chút gì đó xấu xí. Phụ nữ là vậy đó, khi mang con và đẻ con ra là đang bước qua cánh cửa sinh tử. Phụ nữ trong thời gian mang bầu cực xuống sắc nên đa số những tên đàn ông lại rất tàn nhẫn, họ lại thường đi cặp bồ, có nhân tình bên ngoài trong thời gian này.Nghĩ ngợi vậy, cô khẽ thở dài 1 hơi, hai tay đan xem nhau xoa lên chiếc bụng. Triệu Lâm bỗng bước vào, tay cầm ly sữa ấm. Anh tiến tới chỗ giường Anh Nhã, đặt ly sữa bên bàn rồi nằm sà vào người cô, áp nhẹ đầu lên chiếc bụng. Anh nũng nịu nói:
- Mẹ uống sữa đi cho hai con anh lớn...
Anh vừa nói vừa âu yếm, xoa xoa tay lên chiếc bụng. Anh Nhã không nói gì, cô đưa tay lên vuốt vuốt mái tóc anh trìu mến. Tay còn lại cầm ly sữa, uống 1 hơi là xong. Cô khẽ gọi tên anh, hỏi:
- Triệu Lâm..
Anh vẫn chăm chú vào chiếc bụng này, nói:
- Hử...
Cô e dè nói:
- Giờ em xấu nhỉ? Chắc anh cũng đang nghĩ vậy, đúng không...
Triệu Lâm nghe vậy liền ngồi thẳng dậy, anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô, nhìn thật lâu, ánh mắt nhìn thấu lại. Anh Nhã 1 hồi cũng khó chịu, cô hét lên:
- Ahh...Đừng nhìn em nữa...
Rồi cô nằm xuống, nước mắt đã rơm rớm ra. Hiện tại tâm sinh lý đang không ổn định lắm. Triệu Lâm trườn ngay sang nằm bên cạnh, ôm chặt cô lại, nhỏ giọng an