Tối đó phải tăng ca, có Anh Nhã và chị Ly thôi. Cả hai bụng đói meo, Anh Nhã thì thêm cả tê liệt bụng dưới.
20 giờ, cả hai uể oải ra về. Chị Ly thì đi xe, Anh Nhã đi bộ. Vì nhà không xa lắm nên cô đi bộ, vừa tiết kiệm vừa luyện tập thể dục luôn. Từ đâu 1 con xe phi nhanh tới chỗ cô, cua lái lại như muốn đâm chết người ta. Bước xuống xe là Triệu Lâm. Anh đi lại trước mặt cô, nói:
- Lên xe...
Cô chống đối:
- Ngoài công ty rồi, tôi chả việc gì nghe anh...
Triệu Lâm cười mỉm, cúi xuống sát mặt cô, nói:
- Hợp đồng bạn tình ở điều 5 quy định rõ, em- Đổng Anh Nhã phải nghe lời bạn tình của mình- Triệu Lâm...
Chỉ nghe đến chữ Hợp đồng là cô đã run lên. Vội vàng đưa tay bịt miệng anh, cô nói:
- Tôi còn chưa đọc?
Anh uy hiếp:
- Còn cả đoạn tin nhắn em gạ tình tôi đấy...
Anh Nhã ngại đỏ mặt, cô ngại ngùng nói:
- Lên thì lên...
Chạy nhanh lên xe anh. Làm cao thế thôi chứ thật ra ngồi trên chiếc xe sang xịn này thì cô muốn từ lâu rồi. Triệu Lâm vui vẻ theo sau. Ngồi yên vị trên xe, cô hỏi:
- Đi đâu bây giờ?
Anh xoa vào chiếc bụng xẹp lép của cô, nói:
- Đi ăn thôi...Đói rồi...
Nhanh chóng rít ga, anh phóng nhanh đến nhà hàng gần đó. Bước vào trong, không 1 bóng người. Cô thắc mắc:
- Sao không có ai?
Triệu Lâm trả lời:
- Tôi không cho phép có ai ngoài em và tôi...
Cô ngơ ngác. Đến bàn ăn, anh kéo ghế cho cô ngồi. Bản thân ngồi đối diện. Suất đồ ăn mang ra, cô chưa kịp lấy đũa thìa thì Triệu Lâm nhanh chóng xắn áo lên, gắp đồ ăn, đưa lên miệng cô. Anh Nhã nhỏ nhẹ:
- Tôi...có thể gắp được mà...
Anh nhìn cô, không nói gì, chiếc đũa với đồ ăn vẫn đang giơ lên. Anh Nhã hiểu ý, nhẹ nhàng mở miệng, thu nạp lấy miếng đồ ăn kia. Ngon thật. Thêm cả lúc đói nữa nên cô ngồi ngoan như chú mèo.
Anh chở cô về nhà rồi quay về biệt phủ của mình. Tắm rửa sạch sẽ xong, anh quay ra mở đoạn video